"Có gì kỳ lạ chứ? Nơi này là Giang Thành, là địa bàn của tôi, các ông hành động ở địa bàn của tôi mà có thể thoát khỏi mí mắt tôi sao?", Lâm Chính đáp.
"Chúng tôi bí mật lẻn vào Giang Thành, không báo với bất cứ ai, thậm chí ở toàn những nơi có ít camera, theo lẽ thường sẽ không ai phát hiện ra hành tung của mấy người lạ mặt như chúng tôi mới phải, sao cậu lại điều tra ra được chỗ này?", người đàn ông mặc đồ Trung Sơn trầm giọng hỏi.
"Đơn giản thôi! Chẳng phải sáng mai tôi sẽ đến bãi cát ven biển Thượng Hỗ sao? Tôi nghĩ chắc hẳn các ông sẽ lập tức nhận được tin, đồng thời đi thuê xe, định mai phục giết tôi giữa đường, đúng không?".
"Lễ nào là... công ty thuê xe?", Lâm Anh Hùng nghĩ ra gì đó, nhíu mày hỏi.
"Các ông vào Giang Thành một cách bí mật như vậy thì chắc chản là không có xe. Muốn đến Thượng Hỗ thì hoặc là ngồi xe ngồi máy bay, hoặc là tự thuê xe. Trong đó tự thuê xe là tiện nhất, vì vậy sau khi tung tin ra ngoài, tôi liền phái người để mắt đến các công ty thuê xe lớn nhỏ. Chỉ cần tối nay có người khả nghi đến thuê xe, thì đều để mắt điều tra", Lâm Chính bình thản đáp.
Lâm Anh Hùng läc đầu: "Hóa ra đến Thượng Hỗ chỉ là mồi nhử! Đại nhân, ông định mai phục giết thần y Lâm giữa đường, nhưng không biết thần y Lâm đã nhanh hơn ông một bước, đến tận đây để giết ông!".
"Thần y Lâm Giang Thành quả nhiên danh bất hư truyền! Hay cho chiêu dụ rắn khỏi hang, à không, chúng tôi còn chưa ra khỏi hang đã bị cậu phát hiện ra rồi. Xem ra cậu có được thành tựu như ngày hôm nay cũng không phải ngẫu nhiên. Nhưng hình như cậu đã quên mất một điều, cậu có thể đảm bảo tìm được chỗ này, có thể giết được chúng tôi không? Hay là... cậu đang tự đâm đầu vào chỗ chết?", ánh mắt của người đàn ông mặc đồ Trung Sơn lóe lên sát ý.
"Rất nhiều người từng nói với tôi như vậy, và bọn họ đã chết cả rồi", Lâm Chính chắp hai tay sau lưng, bình tĩnh nói.
"Vậy sao? Hôm nay chúng tôi cũng muốn thử xem".
Người đàn ông mặc đồ Trung Sơn bình thản nói, sau đó ngoảnh sang nhìn Lâm Anh Hùng.
Lâm Anh Hùng cũng không khách sáo, quát lớn một tiếng, rồi cách không vung cánh tay về phía Lâm Chính.
Am!
Nhất thời, cả tầng lầu tách làm hai nửa, khí kình cuồng bạo ập về phía Lâm Chính.
Sức mạnh thật đáng sợ!
Lâm Chính không dám đón đỡ, nghiêng người tránh đi.
Xem ra những người muốn đối phó anh có thực lực không hề đơn giản.
Nhưng Lâm Chính cũng không cam lòng yếu thế, đôi mắt anh lạnh lếo, cách không vỗ một chưởng về phía người đàn ông mặc đồ Trung Sơn.
Ầm!
Một luồng sức mạnh hủy diệt cuồn cuộn giáng xuống.
Lâm Anh Hùng giơ cánh tay đón đỡ, luồng sức mạnh khủng khiếp lại bắn ra tung tóe, khiến vách tường đổ nát, cửa sổ mở toang. -
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!