"Thương Minh?".
"Đúng, là Dịch Tiên Thiên giao cho anh giữ, bên trong vừa khéo có 100 tỷ tệ", Lâm Chính nói.
Tô Nhu sửng sốt.
Cô không ngờ Lâm Chính lại có một chiếc thẻ của Thương Minh...
Với khối tài sản của Thương Minh, đừng nói là trăm tỷ tệ, nghìn tỷ tệ cũng có.
Thứ Thương Minh không thiếu nhất chính là tiền.
Nếu vậy thì mọi chuyện có thể giải thích được rồi.
Nhưng... tại sao Lâm Chính lại có một chiếc thẻ của Thương Minh?
Sao Dịch Tiên Thiên lại đưa cho anh? Rốt cuộc anh có vị trí gì ở Thương Minh? Tô Nhu không thể hiểu được.
Nhưng lúc này cô cũng không có thời gian để suy nghĩ nữa.
"Lâm Chính, anh đi cùng em đi! Anh ở lại đây làm gì nữa? Nơi này quá nguy hiểm!", Tô Nhu vội nói.
"Anh không thể đi được, bọn họ quẹt mất 100 tỷ tệ của anh, anh phải nghĩ cách đòi lại", Lâm Chính nói.
"Đồ ngốc! Tiền bạc là vật ngoài thân! 100 tỷ tệ bọn họ muốn thì cho bọn họ, quan trọng nhất là giữ được tính mạng! Chúng ta về công ty đã, em sẽ soạn ngay hợp đồng bán công ty và gia sản đi, cố gắng gom đủ 100 tỷ tệ trả cho Thương Minh", Tô Nhu sắp khóc đến nơi.
Công ty Quốc tế Duyệt Nhan là tâm huyết của cô, không đến mức vạn bất đắc dĩ thì cô sẽ không bán nó.
Nhưng hôm nay vì Lâm Chính, cô lại không chút do dự, dù sao Lâm Chính cũng vì cô mà dùng tới tiền của Thương Minh.
Thế nhưng... cho dù bán công ty Quốc tế Duyệt Nhan, cũng không thể gom đủ con số khổng lồ này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!