Chuyện của nhà họ Thư, Lâm Chính không thể nhịn được nữa. Món nợ này phải tính!
Anh cảm thấy anh chịu thiệt cũng không sao nhưng người bên cạnh anh mà chịu thiệt thì anh phải đòi lại công bằng bằng mọi giá. Anh sẽ giải quyết từng việc một. Giờ quan trọng nhất là chuyện với Nakagawa.
Lâm Chính không quan tâm tới danh tiếng của mình mà vì đất nước bị chịu nhục nên ảnh phải rửa nhục. Mấy ngày này Lâm Chính ở trong nhà xử lý vết thương cho Lương Huyền Mi.
Tới ngày thứ sáu, Lương Huyền Mi đã hồi phục. “Anh..", cô ta mở mắt, yếu ớt gọi. “Cảm thấy thế nào?”, Lâm Chính mỉm cười.
“Rất thoải mái, cơ thể ấm áp..”, Lương Huyền Mi cũng cười.
Bỗng nhiên cô ta nhớ ra điều gì đó bèn vội vàng đưa tay lên mặt, không dám nhìn anh nữa. Lâm Chính bật cười, lấy gương đưa cho cô ta: “Em nhìn xem, đây là ai”.
Lương Huyền Mi giật mình, từ từ bỏ tay ra.Khi nhìn thấy mình trong gương, cô ta bỗng choáng váng. Một khuôn mặt đẹp nghiêng nước nghiêng thành hiện ra: “Anh..đây là em sao?”, Lương Huyền Mi không dám tin.
“Không là em thì là ai?”, Lâm Chính cười nói.
Lương Huyền Mi sững sờ, run rẩy đáp lại: “Không...không thể nào...từ khi nào mà em trở nên đẹp như vậy chứ? Em bị hoa mắt đúng không?”
Khuôn mặt với hàng lông mày sắc nét, đôi mắt long lanh, làn da trắng như tuyết...Cô ta không khác gì bước ra từ trong tranh.
Cô ta biết bình thường mình cũng không đến nỗi nào nhưng đẹp thì cũng không tới mức này.
“Nhóc này, người trong gương chính là em. Trong lúc anh chữa trị cho em đã sử dụng vài loại dược liệu quý có tác dụng làm đẹp, vì vậy em mới trở nên như thế”, Lâm Chính cười nói .
“Thật...sao?”, Lương Huyền Mi ôm mặt, xấu hổi nói.
“Mau đi cho mẹ xem xem. Mấy ngày này bà ấy lo lắng cho em lắm, không thiết ăn uống luôn”, Lâm Chính xoa đầu Lương Huyền Mi.
Mặt Lương Huyền MI đỏ ửng, cô ta không dám nhìn Lâm Chính, chỉ gật đầu rồi bước xuống giường. Thế nhưng cô ta chưa ra khỏi sân thì cánh cửa đã được mở ra, một bóng hình vội vàng lao vào. Đó chính là tiểu Lưu.
“Thần y Lâm, xảy ra chuyện rồi”, Tiểu Lưu kêu
lên. “Sao thế?", Lâm Chính điềm đạm hỏi.
“Phía bên nước Anh Hoa đang phong tỏa đường biển. Bọn họ cử 30 hạm chiến khóa chặt khu vực này, đồng thời sử dụng quân đội, dàn trận ở đây. Giờ nước Anh Hoa đã ép anh không thể nhập cảnh”, Tiểu Lưu khóc dở mếu dở.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!