“Cổ Vũ! Cổ Vũ!", đám đông hoảng loạn, vội vàng lao tới đỡ con trai của Cổ Sam dậy.
“Cổ Vũ..”, Cổ Sam với khuôn mặt tái nhợt kêu lên. Mặc dù Cổ Sam có nhiều con nhưng yêu quý con trai cả nhất vì dù sao hắn cũng là người hiếu thảo nhất. Nhìn thấy con trai bị đánh, Cổ Sam nào. có thể chịu được.
“Đánh, đánh chết cô ta cho tôi..”, Cổ Sam cố gắng gầm lên. Nói xong bà ta lại nôn ra máu.
“Gô ơi cô đừng kích động”. “Mau mời bác sĩ tới đây”
Đám đông vội kêu lên. Mọi người cuống cuống liên hệ.
“Thưa cô..”, sắc mặt cuả Lương Huyền Mi trông cũng vô cùng khó coi. Cô ta biết là mình đã đắc tội với người phụ nữ này.
“Mọi người cùng xông lên. Đừng thấy cô ta là nữ mà nương tay. Đánh cô ta cho tôi”.
Một người nhà họ Cổ lên tiếng. Đám đông lập tức lao lên định dạy cho Lương Huyền Mi một bài học. Hoàng Diễm Hồng xông lên đầu tiên. Cô ta cầm một cái kéo trên bàn định rạch khuôn mặt xinh đẹp của Lương Huyền Mi cho bõ ghét.
“Giờ phải làm sao Lương Huyền Mi?”, Từ Đình ở bên cạnh sợ tới mức run bắn người.
“Mọi người bình tĩnh”, lúc này La Hiên đột nhiên lên tiếng.
“La Hiên, anh làm gì vậy?”, một người đàn ông khác tức giận hỏi.
“Không làm gì cả, chỉ hi vọng mọi người đừng tức giận. Đây là nhà cô giáo, không phải chỗ đánh nhau. Mọi người làm vậy sẽ ảnh hưởng tới cô đấy”, La Hiên trầm giọng.
“Vậy ý của anh là gì?” “Đừng vội, để tôi bảo Lương Huyền Mi nhận tội”.
La Hiên thản nhiên lên tiếng rồi quay đầu qua nhìn. Anh ta nói nhỏ chỉ để Huyền Mi nghe thấy: “Huyền Mi, chuyện đã tới nước này rồi, cậu cũng không còn lựa chọn nào khác, cậu có muốn bình an vô sự rời khỏi đây không?”
“Bạn La, cậu nói gì vậy?”, Lương Huyền Mi tò mò hỏi.
“Bạn Lương, chúng ta dù gì cũng là bạn học hồi nhỏ, thực ra là có quen biết. Bao năm không gặp, giờ gặp lại không ngờ cậu thay đổi nhiều như thế. Nói thật, tôi có thiện cảm với cậu. Nếu như cậu đồng ý hôm nay cùng tôi ăn một bữa, sau đó chúng †a về phòng nói chuyện riêng thì giờ tôi sẽ đưa cậu rời đi, đảm bảo an toàn cho cậu. Cậu thấy thế nào?”, La Hiên vừa nói xong thì bèn nhìn cơ thể nóng bỏng của Lương Huyền Mi.
Lương Huyền Mi là người học võ nên cơ thể đương nhiên rất cân đối, cộng thêm khí chất con nhà võ nên đương nhiên là có sức thu hút với đám nam giới. Thực ra không chỉ có La Hiên mà phần lớn đám con trai có mặt đều để ý tới tới cơ thể của Lương Huyền Mi. Trước đó có không ít người đã chủ động bắt chuyện nhưng đều bị Lương Huyền Mi từ chối.
Lần này không có ai chịu đứng về phía cô ta. Một mặt là vì Cổ Sam, một mặt khác là vì họ muốn báo thù thái độ lạnh nhạt của cô. Không có được thì phá mà.
Lương Huyền Mi chỉ tỏ ra vô cùng tức giận khi nghe La Hiên nói vậy.
“La Hiên! Thật không ngờ cậu là có ý đồ như thế. Cậu định nhân cơ hội sao? Nếu cậu nghĩ vậy thì cậu nhầm lớn rồi. Đầu tiên tôi không sai, thứ hai cậu hãy từ bỏ ý định xấu xa đó với tôi đi. Tôi không có hứng thú với cậu. Tôi sẽ không để cậu đạt được mục đích đâu”, Lương Huyền Mi đáp lại.
Cô nói để cho tất cả đều nghe thấy. La Hiên mặt đỏ tía tai, vừa tức vừa nhục: “Được lắm Huyền Mi. Là do cô tự chuốc họa đấy nhé”.
Nói xong anh ta lùi lại: “Mọi người, cô ta không biết điều, mọi người cũng không cần khách khí với cô ta nữa. Muốn làm gì thì làm đi”.
“Vậy thì lên đi”.
“Tôi không muốn nhìn thấy bộ dạng khoa trương của cô ta nữa rồi”, đám đông lao lên. Hoàng Diễm Hồng lại là người đầu tiên, cô ta vẫn muốn rạch mặt Huyền Mi bằng được.
Vài người đàn ông vạm vỡ ghì chân và tay của Lương Huyền Mi. Thế nhưng bọn họ nào phải đối thủ của cô ta.
Lương Huyền Mi đưa tay ra, chộp lấy con dao. với tốc độ cực nhanh khiến Hoàng Diễm Hồng phải hoa mắt.
“Các người muốn ra tay? Được tôi sẽ chơi với các người”, Lương Huyền Mi tức giận cầm con dao quét một đường về phía Hoàng Diễm Hồng.
Hoàng Diễm Hồng nào tránh được, bị rạch cho một đường đau tới mức hét toáng lên. Ngay sau đó Lương Huyền Mi nhấc chân đạp mạnh vào đám người đang lao tới.
Rầm rầm...Đám đàn ông bị cô ta đạp bay, đập mạnh xuống đất sứt đầu mẻ trán. Những người khác sợ hết hồn. Họ không ngờ Huyền Mi là điên rồ như vậy.
“Cô ta biết võ công”, có người kêu lên. “Tôi đã nói cô ta khoa trương như vậy là vì cô ta luyện võ mà”.
“Chúng ta không phải là đối thủ của cô ta. Phải làm sao đâu?”
“Báo cảnh sát đi. Gọi cảnh sát tới bắt cô ta. Tôi không tin là cô ta dám ra tay với cả cảnh sát. Cô ta nhanh hơn được súng đạn sao?", đám đông lên tiếng.
Hoàng Diễm Hồng bụm vết thương, gào lên: “Giết chết cô ta”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!