Hoàng Diễm Hồng nói nghe rất khó chịu. Nhưng Lương Huyền Mi không quan tâm. Cô ta chẳng để bụng. Thực ra hai người cũng không thân, chỉ là bạn học thời tiểu học. Lương Huyền Mi sau đó tới đảo Vong Ưu nên càng ít tiếp xúc với những người này.
Lần này cô ta tới gia viên Lệ Thủy chẳng qua là vì cô giáo hồi nhỏ của mình bị ốm nên tới thăm.
Ngoài cô ta ra thì những bạn học khác cũng tới khá đông. Mọi người thực ra cũng không thân với giáo viên này lắm, nhưng vì giáo viên này trước đây đức cao vọng trọng, là một giáo viên có tiếng nên địa vị cũng rất cao, mối quan hệ lại rộng. Nghe nói những người tai to mặt lớn của Yên Kinh cũng thân thiết với bà ta. Nếu được bà tà giới thiệu thì dù là ai cũng sẽ có tiền đồ rộng mở cả.
Những người học sinh này tới đây thực ra là vì muốn cô giáo sau này giúp đỡ mình mà thôi. Ngay cả Lương Huyền Mi cũng có suy nghĩ đó. Chuyện của Lâm Chính và Nakagawa đã truyền khắp trong và ngoài nước. Dưới sự tung tin của một cơ số người thì danh tiếng của Lâm Chính trên các diễn đàn không được tốt lắm. Vì vậy Lương Huyền Mi muốn nhờ giáo viên của mình đứng ra nói giúp cho Lâm Chính.
Có một người đức cao vọng trọng như vậy ra nói giúp thì chắc chắn là hình ảnh của Lâm Chính sẽ được cải thiện hơn nhiều. Chính vì vậy Lương Huyền Mi khi biết bà ta bị bệnh thì lập tức tới thăm hỏi. Khi biết bà ta mắc bệnh nặng, khó chữa thì cô ta vui lắm. Vì bệnh khó chẳng phải là thứ mà Lâm Chính giỏi nhất sao?
Chỉ cần gọi được Lâm Chính tới đây, chữa khỏi bệnh cho cô giáo thì chắc chản là bà ta sẽ đứng ra vì Lâm Chính. Thế là Lương Huyền Mi vội vàng gọi điện cho anh.
Cô giáo của Lương Huyền Mi tên là Cổ Sam. Bà ta đào tạo ra rất nhiều người tài giỏi, thậm chí làm việc trong thể chế của Yên Kinh cũng có học sinh của bà ta.
Lần này Cổ Sam bị bệnh nặng nên cứ ai là học sinh của bà ta thì đều chạy tới thăm. Có nhiều người tặng quà để Cổ Sam được vui. Họ thậm chí còn tặng cả nhà, cả xe hơi.
Ban đầu bà ta trầm mặt, nằm đó với đôi mắt vô hồn và mặc kệ đám học sinh tới thăm. Thậm chí còn không thèm gặp mặt nhiều người.
Cũng có những học sinh được yêu quý như Lương Huyền Mi có thể vào trong thăm bà ta. Chỉ là khi vừa vào thì cô gái đã gặp ngay Hoàng Diễm Hồng.
Cô gái tóc ngắn Từ Đình lập tức lên tiếng: “Được rồi Diễm Hồng, mọi người đều là bạn học cả, cô đừng nói khó nghe như thế”.
“Có gì mà khó nghe? Tôi nói sự thật thôi mà. Thần y Lâm là ai chứ, là người mà Lương Huyền Mi có thể quen biết được sao? Đúng là nhà họ Lương có chút thực lực nhưng cũng chưa là gì ở Yên Kinh. Thần y Lâm chẳng lẽ lại để mät đến cô ta? Cô ta đừng ảo tưởng sức mạnh nữa”, cô gái tên Hoàng Diễm Hồng cười lạnh.
“Diễm Hồng, cô nói hơi quá đáng rồi đấy. Biết đâu Lương Huyền Mi lại biết thần y Lâm thật. Trước đó chẳng phải Yên Kinh có thông tin rồi sao?”, Từ Đình vội nói.
“Thông tin? Thông tin gì? Thông tin người đẹp Lương và thần y Lâm đang yêu nhau á? Cô tin? Cô có phải là kẻ ngốc không?”, Hoàng Diễm Hồng tỏ vẻ khinh thường.
“Từ Đình, cô cũng ngây thơ quá. Thế mà cô cũng tin? Lẽ nào cô không biết hôm trước có thêm một tin đồn sao? Nói là cô chủ của nhà Tư Đồ và thần y Lâm có mối quan hệ mập mờ đấy. Hôm qua còn có cả thông tin về cháu của ông Trần và Thần Y Lâm nữa. Mỗi ngày có không biết bao nhiêu tin đồn. Tất cả đều là do những người rảnh rang quá thêu dệt lên, ai tin đúng là kẻ ngốc”, một người đàn ông bên cạnh lên tiếng.
“A Chính, anh nói vậy là không đúng rồi. E rằng không phải những người rảnh rỗi thêu dệt nên đâu mà là mấy cô gái thích thần y Lâm quá cố tình nói thế đấy để người ta biết là thân y Lâm để ý đến họ đấy”, Hoàng Diễm Hồng cười.
Giọng điệu khiêu khích của cô ta nghe là biết ngay cô ta đang nói ai. Lương Huyền Mi tức lắm, cô †a siết chặt năm đấm. Nếu không phải đây là nhà của Cổ Sam thì Huyền Mi đã ra tay rồi.
Có lẽ đám bạn học cũ này không biết Lương Huyền Mi có công pháp lợi hại. Vì dù sao cô ta cũng nằm trong đội ngũ tỉnh anh của đội đệ tử đảo Vong Ưu, lại nhận được sự chỉ dạy và dùng thuốc từ chỗ Lâm Chính nên chắc chắn là cô ta chỉ cần dùng một ngón tay thôi cũng có thể giết chết được đám người này.
“Huyền Mi đừng giận, mặc kệ Hoàng Diễm Hồng đi. Cô ta chẳng qua là ghen đấy”, Từ Đình đứng bên cạnh cũng tức lắm nhưng vội khuyên can Lương Huyền Mi.
“Ghen sao??”, Lương Huyền Mi cảm thấy khó hiểu.
“Cậu không biết à, từ lúc cậu bước vào thì La
Hiên cứ nhìn cậu chăm chăm. Mà Hoàng Diễm Hồng đang theo đuổi La Hiên. La Hiên vừa đẹp trai, $4 nhà lại giàu, bố làm công ty đa quốc gia, thế nên Hoàng Diễm Hồng luôn mơ ước được gả vào nhà đó. Giờ La Hiên cứ nhìn cậu chăm chăm thế kia thì rõ ràng là có ý tứ với cậu và thế là Hoàng Diễm Hồng ghen thôi. Cô ta ghen nên mới làm khó cậu đấy", Từ Đình nói.
“Đúng là tới đâu cũng gặp loại người bỉ ổi. Đây là nhà của cô giáo nên mình nhịn. Đợi lát nữa anh của mình tới thì cô ta sẽ biết ai đúng ai sai”, Lương Huyền Mi hừ giọng.
Từ Đình cảm thấy bất ngờ. Không ngờ Lương Huyền Mi lại nghiêm túc như vậy. Lẽ nào những gì Huyền Mi nói đều là thật sao?
“Tới cả rồi à?”, lúc này, giọng nói yếu ớt của Cổ Sam từ bên trong vọng ra.
Đám đông giật mình, vội vàng bước vào. Họ thấy một người phụ nữ đang nằm trên một chiếc giường vô cùng hào hoa. Bên cạnh có người chăm sóc, còn có vài người ăn mặc vô cùng sang trọng.
€ó lẽ đây đều là người nhà của Cổ Sam. Không thể phủ nhận độ giàu có của Cổ Sam. Cả căn phòng được trang hoàng bằng những thứ xa hoa, đắt đỏ. Mặc dù cách trang trí mang đậm phong cách cổ nhưng mọi thứ đồ đạc đều có giá trên trời.
Chẳng trách Cổ Sam coi thường những người học sinh đã tăng nhà, tặng xe cho mình. Vì bà ta
vốn có thiếu đâu. “Chào côi" “Chào cô! Cô vẫn khỏe chứ ạ?"
Học sinh bước vào, để lộ vẻ mặt lo lắng và khế nói.
“Cô nghỉ ngơi, đây là huyết sâm ngàn năm mà em chuẩn bị cho cô. Dùng nó cô nhất định sẽ khỏe lại”, lúc này Hoàng Diễm Hồng bước tới, lấy ra một hộp quà.
“Huyết sâm ngàn năm sao?", đám đông giật mình.
“Lã nào chính là huyết sâm ngàn năm mà tuần trước xuất hiện trong buổi đấu giá?”, con trai của Cổ Sam đứng phía sau vội lên tiếng.
“Đúng vậy..", Hoàng Diễm Hồng cười nói.