Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính (Bản Chuẩn - Mới)

Các cao thủ của Hồng Nhan Cốc nhanh chóng tụ tập ở lối vào cấm địa. 

Thánh Nữ cũng định đích thân canh chừng. 

Dù sao thực lực của thần y Lâm cũng không thể coi thường, chắc là đệ tử bình thường khó có thể đối phó được, nên cô ta chỉ có thể đích thân ra tay. 

"Thần y Lâm đã đến, tức là người đánh lén tôi tối hôm qua chính là anh ta. Dương Hoa giết hại đệ tử của Hồng Nhan Cốc ta, vốn là tội không thể tha, cốc chủ còn định trừng phạt Dương Hoa nghiêm khắc. Nếu thần y Lâm đã chủ động đến đây, thì chúng ta cũng đỡ phải phái người đến Dương Hoa đối phó". 

Thánh Nữ vừa nói vừa đứng dậy, đi ra ngoài điện. 

"Thánh Nữ đại nhân, chúng tôi xin phép", mấy người Hồng Du nói. 

"Ừ". 

Thánh Nữ gật đầu, bỗng dưng cô ta nhớ ra gì đó: "Khoan đã". 

Mấy cô gái sửng sốt. 

"Thánh Nữ đại nhân còn phân phó gì sao?", Hồng Du dè dặt hỏi. 

"Mấy người các cô đừng vội đi", Thánh Nữ bình thản nói: "Người đâu!". 

"Có!". 

Mấy nữ đệ tử bước tới. 

"Đưa bọn họ đến hồ thánh, đi lại lượt nữa", Thánh Nữ nói. 

"Vâng". 

Các nữ đệ tử bước tới, dẫn mấy cô gái rời đi. 

"Cái gì?". 

Bọn họ đều biến sắc, còn định giãy giụa, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Thánh Nữ thì không ai dám ho he tiếng nào nữa. 

Advertisement
Xem ra Thánh Nữ vẫn nghi ngờ lòng trung thành của bọn họ. 

Nhưng nếu xóa sạch ký ức thì sẽ không tồn tại những chuyện này nữa. 

Bởi vì mấy cô gái đều có thể chịu đựng sự cải tạo của nước trong hồ thánh đối với cơ thể, nên về cơ bản không cần lo lắng về tính mạng, nhưng sẽ gây tổn thương không nhỏ cho đại não và ký ức, đây gần như là cải tạo từ đầu. 

Nhưng cũng may trước khi đi Lâm Chính đã châm cứu cho bọn họ, và để lại thuốc, nên mấy cô gái đều không lo lắng lắm. 

"Không hổ là thần y Lâm, quả nhiên suy tính chu toàn, lần này coi như chúng ta thoát được một kiếp", Hồng Du nhỏ giọng nói. 

Tuy mất ký ức tạm thời không thể chết được, nhưng cô ta không muốn trở thành một con rối, mặc cho Hồng Nhan Cốc thao túng, lúc hết giá trị lợi dụng lại bị hi sinh. 

Cô ta muốn giữ lại sự nhận biết của mình về Hồng Nhan Cốc. 

Cô ta muốn nhớ những người quan trọng đối với mình. 

Cô ta muốn mình được sống thực sự. 

Xử lý xong đám người Hồng Du, Thánh Nữ vội vàng đến lối vào cấm địa. 

Lối vào được bao vây cực kỳ kín kẽ. 

Còn ở sâu trong cấm địa thì vô cùng yên tĩnh. 

Một bóng dáng đang lội bùn, men theo con đường nhỏ trong rừng tiến về phía trước. 

Bộp! 

Đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ vang lên. 

Bóng dáng kia khựng lại. 

Anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy ở cuối con đường nhỏ là một người lấm lem bùn đất, nhìn rất nhếch nhác. 

"Tôi còn nhớ cậu! Chẳng phải cậu đã chạy thoát rồi sao? Tại sao còn dám đến đây? Xem ra cậu đã quyết tâm muốn chết trong tay tôi", người kia bình thản nói. 

Ánh trăng rọi lên khuôn mặt của hai người, có thể nhìn ra được hai người này chính là Lâm Chính và quái nhân. 

"Tôi muốn nói chuyện với ông", Lâm Chính nói. 

"Đáng tiếc tôi lại thích nói chuyện với người chết hơn. Cậu hãy chết trước đi rồi nói", quái nhân quát lên rồi xông tới, một tay hóa thành vuốt, chộp về phía lồng ngực Lâm Chính. 

Vừa ra tay đã là sát chiêu! 

Hoàn toàn muốn dồn Lâm Chính vào chỗ chết! 

Nhưng Lâm Chính không hề hoảng hốt mà nói luôn: "Tôi không phải là người của Hồng Nhan Cốc!". 

"Tôi biết, Hồng Nhan Cốc trước giờ không nhận đàn ông, nhưng vậy thì sao chứ? Tuy cậu không phải là người của Hồng Nhan Cốc, nhưng chắc chắn có liên quan đến Hồng Nhan Cốc! Bất cứ người nào có liên quan đến Hồng Nhan Cốc đều nên giết!", quái nhân gầm lên, vẻ mặt đầy hung dữ và nanh ác. 

Nhưng đúng khoảnh khắc ông ta sắp lại gần, Lâm Chính bỗng lên tiếng. 

"Cho dù là kẻ thù của Hồng Nhan Cốc thì ông cũng giết sao?". 

Quái nhân lập tức khựng lại. 

Ánh mắt lạnh lùng dưới mái tóc rũ rượi quan sát Lâm Chính với vẻ đầy nghi hoặc. 

"Cậu nói gì cơ?". 

"Tôi nói là cho dù là kẻ thù của Hồng Nhan Cốc thì ông cũng giết sao?", Lâm Chính mỉm cười: "Tôi nhìn ra được ông cực kỳ căm hận Hồng Nhan Cốc, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Tôi nghĩ chúng ta hãy ngồi xuống nói chuyện với nhau thì hơn, ông thấy sao?". 

"Hừ, cậu nói là kẻ thù thì là kẻ thù sao? Đừng coi tôi là đồ ngốc! Tuy tôi lôi thôi lề mề, nhưng không ngu ngốc!". 

"Nếu ông không tin lời tôi nói, thì bây giờ có thể đến lối vào cấm địa mà xem. Tôi bị người của Hồng Nhan Cốc truy sát nên mới trốn vào đây, chắc chắn lúc này lối vào cấm địa đang có đầy người của Hồng Nhan Cốc. Bọn họ không dám xông vào cấm địa, nên ôm cây đợi thỏ ở lối vào. Ông ra đó xem là sẽ biết tôi nói thật hay giả", Lâm Chính nói. 

Quái nhân nghe thấy thế liền đanh mắt nhìn Lâm Chính, sau đó lạnh lùng hừ một tiếng: "Tại sao cậu lại gây thù chuốc oán với Hồng Nhan Cốc?". 

"Hồng Nhan Cốc muốn cưỡng chế bắt vợ và em tôi vào cốc, bị tôi từ chối nên xảy ra mâu thuẫn, gây thù chuốc oán, tôi đã giết mấy đệ tử của Hồng Nhan Cốc. Tôi sợ sau này bọn họ sẽ trả thù nên định ra tay trước, thế nên mới trà trộn vào Hồng Nhan Cốc để tìm cơ hội. Không ngờ sự việc bại lộ, tôi bị truy sát, rơi vào cảnh này...", Lâm Chính kể qua loa. 

Cũng không biết quái nhân có tin không. 

"Hừ, người của Hồng Nhan Cốc bá đạo tàn nhẫn như vậy đấy, đúng là một lũ đàn bà vong ơn phụ nghĩa không tim không phổi. Chuyện gì mà họ chẳng làm được, như cậu là cái thá gì chứ?", quái nhân lạnh lùng đáp. 

"Ồ, vậy ông và Hồng Nhan Cốc có thù oán gì vậy?", Lâm Chính nhân cơ hội hỏi. 

Nhưng quái nhân lại biến sắc, lạnh lùng hừ một tiếng: "Liên quan gì đến cậu?". 

"Tôi đến đây là muốn hợp tác với ông đối phó Hồng Nhan Cốc, nếu ông không thẳng thắn tin tưởng, thì chúng ta còn hợp tác kiểu gì đây?", Lâm Chính nói. 

"Hợp tác? Ha ha ha, dựa vào đồ vô dụng như cậu sao? Cậu có tư cách gì mà hợp tác với tôi chứ? Nhóc con, tuy cậu có thù với Hồng Nhan Cốc, nhưng tôi không thích cậu, nên cậu cứ chết quách ở đây đi". 

Quái nhân cười khẩy, ánh mắt lộ vẻ hung ác, cuối cùng vẫn quyết định giết Lâm Chính xong tính tiếp. 

Thế là ông ta lại tung móng vuốt tới chộp lấy cổ Lâm Chính, muốn vặn gãy cổ anh. 

Nhưng khoảnh khắc vuốt sắc tới gần... 

Bốp. 

Một cú đấm đánh thẳng vào lòng móng vuốt, sau đó khẽ chấn động. 

Bốp! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!