Một là vì người bạn cũ được sống lại mà vui mừng, hai là biết rằng mình rất có khả năng được kéo dài tuổi thọ mười năm.
Là mười năm!
Những năm này có thể làm được bao nhiêu chuyện!
“Vậy thì tốt rồi.” Lâm Dương gật đầu.
Hạ Quốc Hải vẻ mặt vui mừng, cầm điện thoại di động thận trọng nói: “Lâm Thần Y, cái đó… chỗ anh hiện tại còn bao nhiêu loại thuốc như vậy?”
“Tôi muốn làm bao nhiêu thì có bầy nhiêu, nhưng mà ông phải nhớ rằng, loại thuốc này chỉ có một viên mới có hiệu quả, cho dù có uống hai viên hay hai vạn viên, cũng chỉ giống như ăn kẹo.” Lâm Dương nói.
“Tôi biết, tôi biết, Lâm thần y, phía tôi cần một lượng lớn loại thuốc này của anh, cái đó… anh có thể bán thêm cho tôi mấy viên được không? Lần này chuyện của Tư Mã thế gia, nhà họ Hạ của tôi nhất định sẽ dốc toàn lực giúp đỡ: Lâm thần y!” Hạ Quốc Hải nghiêm túc nói.
“Ông là muốn để cho người nhà họ Hạ uống sao?” Lâm Dương hỏi.
“Bạn bè và người thân.”
“Trừ những người này ra thì sao?”
“Người của gia tộc khác… cũng muốn thử.” Hạ Quốc Hải do dự một chút, nặn ra một nụ cười nói.
“Thử sao?” Lâm Dương cau mày, “Thử là có ý gì?
“Chính là … cho thuốc trước, rồi mới làm việc …” Hạ Quốc Hải thấp giọng nói.
“Thuốc của Chương Sư Hà không phải đã có tác dụng rồi sao?” Lâm Dương nhíu mày.
“Đã có tác dụng, nhưng mà..cũng chỉ có một mình Chương Sư Hà. Bọn họ sợ di chứng, sợ rằng nó chỉ có tác dụng đối với một số người nào đó, sợ này sợ kia… Lâm thần y, anh cũng biết mà, loại người như bọn họ, từ trước đến nay đều lo lắng rất nhiều, suy cho cùng là bọn họ sợ chết, đặc biệt là những loại thuốc như vậy … anh có lẽ cũng có thể hiểu được, đúng không… “Hạ Quốc Hải cười bất lực nói.
“Cho nên nói, bọn họ là muốn uống thuốc trước, sau đó làm việc?”
“Chuyện này một khi ra tay thì chính là khai chiến với Tư Mã thế gia. Nhà họ Kiều, nhà họ Mạnh, nhà họ Đoàn đứng về phía Tư Mã thế gia đều không phải là những gia tộc bình thường. Sức mạnh tổng hợp của bốn gia tộc này rất phi thường, không ai muốn khiêu khích bọn họ một cách vô ích.” Hạ Quốc Hải thở dài nói.
“Tôi đã lập ra quy tắc đó, thì tuyệt đối sẽ không bao giờ thay đổi, nói với bọn, tin tưởng thì có, không tin tưởng thì sẽ không có, tôi sẽ không cho thuốc trước rồi mới làm việc. Tôi không phải là cầu xin bọn họ làm việc, mà là hợp tác cùng bọn họ, cũng không có chỗ để mặc cả! “Lâm Dương mặt không biểu cảm nói.
“Lâm Thần Y, nếu như anh làm như vậy… e rằng sẽ chọc giận những người đó!” Hạ Quốc Hải cần thận dè dặt nói.
“Chọc giận? Tôi cũng không quan tâm. Nếu như bọn họ muốn trở thành kẻ thù với tôi, tôi sẵn sàng tiếp bọn họ, nói với họ rằng, nếu như tôi thắng, bọn họ sẽ không nhận được thuốc kéo dài tuổi thọ, nếu tôi thua, bọn họ cũng không có được thuốc kéo dài tuổi thọ! Cân nhắc lợi hại bọn họ tự mình suy nghĩ đi.” Lâm Dương nhắm mắt n Nhưng mà ông phải nhắc nhở bọn họ, trở thành kẻ thù với tôi sẽ có hậu quả như thế nào! “
Hạ Quốc Hải im lặng.
Một lúc sau, ông ta nặng nề gật đầu, “Lâm thần y, anh yên tâm, tôi biết phải làm thế nào.”
“Ta sẽ chờ tin tức của ông.” Lâm Dương nhắm mắt nói.
Cúp điện thoại.
Lâm Dương ở lại công ty một đêm, sau đó dự định sẽ đến Huyền Y Phái luyện một ít thuốc kéo dài tuổi thọ.
Lâm Dương trước đây không thể luyện chế ra loại thuốc kéo dài tuổi thọ này, bởi vì dược liệu khan hiếm, nhưng mà sau khi nắm được Kỳ Dược Phường, trong tay của Lâm Dương đã có rất nhiều nguyên liệu quý giá, đừng nói là thuốc kéo dài tuổi thọ, thậm chí loại thuốc còn hiếm có hơn anh cũng có thể chế ra được. Những phương dược cổ xưa từng đọc qua trước đây đều có thể luyện chế ra.
Tuy nhiên, khi Lâm Dương còn chưa đến học viện Huyền Y Phái, điện thoại lại vang lên.
Là Hùng Trường Bạch!
“Sư phụ!” Giọng điệu của Hùng Trường Bạch rất gấp gáp.
“Có chuyện gì vậy?” Lâm Dương hỏi.
“Thầy nhanh về học viện đi, một đám khách không mời mà đến, đến thách đấu, bọn họ… bọn họ con đưa giới truyền thông tới!” Hùng Trường Bạch lo lắng nói.
“Thách đấu?”
Lâm Dương sắc mặt trầm xuống, lập tức đạp ga lái nhanh về phía Huyền Y Phái.