Nhưng cuối cùng, Chu Viên Viên quyết tâm không màng bất cứ giá nào, trực tiếp vỗ bàn nói: “Được, nều như đạo diễn Đổng đã muốn uống rượu, vậy thì hôm nay tôi nhất định sẽ uống cùng! Uống thì uống! Ai sợ ai chứ?”
*Tốt lắm!”
“Vậy mới xứng có cơ hội bước chân vào cái vòng này chứ!”
Người đàn ông bụng phệ và người tai to mặt lớn lập tức giơ ngón tay cái lên tán thưởng Chu Viên Viên.
Khóe miệng của chủ nhiệm Hiếu khẽ nhéch lên, nâng chai rượu rót đầy cho Chu Viên Viên.
Thấy Chu Viên Viên nói như vậy, vẻ mặt của 3 cô gái còn lại đều cực kỳ mắt tự nhiên.
Mùi vị của loại rượu này thực sự khiến cho các cô buồn nôn, nếu thực sự uống một ly, e rằng cả người trong nháy mắt sẽ biến thành một vũng bùn…
Tô Dư vẫn cố gắng nghĩ cách nên từ chối như thế nào để không làm mắt lòng.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Dương lại đột nhiên lên tiếng.
“Tiểu Dư, em cứ uống đi, không sao đâu. Nếu thực sự say thì anh rễ sẽ đưa em về.”
Lâm Dương vừa nói xong, động tác rót rượu cho Thái Yến của chủ nhiệm Hiều lập tức cứng đờ.
“Nhóc con, chuyện này liên quan quái gì đến cậu?” Người đàn ông bụng phệ bực bội nói.
“Đạo diễn Đổng vẫn đang ở đây, cậu còn lo lắng cái gì nữa chứ? Cậu muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, ăn uống xong rồi muốn đi đâu thì đi, chuyện của máy cô gái này không cần cậu lo lắng!” Chủ nhiệm Hiếu trầm giọng nói.
*Nhưng con bé là em gái của tôi, sao tôi có thể không lo lắng cho được? Nếu bọn họ uống say như chết thì chẳng phải sẽ khiến cho một số người có cơ hội làm gì sao?”
Lâm Dương lắc đầu nói.
“Thằng chó, mày nói bậy bạ cái gì vậy!” Chủ nhiệm Hiếu như nổi điên, trực tiếp vỗ bàn một cái, chỉ vào Lâm Dương tức giận chửi bới.
“Cậu nói chúng tôi định cố ý chuốc rượu Tiểu Dư và những người khác sau đó thừa cơ lợi dụng họ sao?” Sắc mặt của người đàn ông bụng phệ lập tức trầm xuống, lạnh lùng hỏi một câu.
“Tôi không nói các anh, tôi chỉ nói là người nào đó thôi. Dù sao thì những gì tôi làm chỉ là để phòng ngừa thôi, lẽ nào thực sự có gì không ổn ư?” Lâm Dương nhún vai đáp lời “Cậu ..” Khuôn mặt của người đàn ông bụng phệ đỏ bừng.
“Lâm Dương, anh câm miệng đi, nơi này không có chỗ cho anh lên tiếng đâu!” Chu Viên Viên không thể nhìn nổi nữa, trừng mắt nhìn Lâm Dương rồi quát lên.
“Đúng vậy Lâm Dương. Không phải chúng ta đã nói trước rồi sao? Anh có thể đến đây, nhưng tốt nhất là không nói lời nào, mấy người đạo diễn Đồng đều là người tốt, sao anh có thể nói như vậy cơ chứ?” Thái Yến cũng có chút không thể nhịn được.
“Đạo diễn Đồng, các vị lãnh đạo, thật xin lỗi, anh rễ tôi đã nói những lời không nên, tôi xin kính mọi người một ly, coi như là thay anh ấy tạ lỗi với mọi người!” Tô Dư đứng dậy, cầm ly rượu lên cười nói.
*“Haizz, vẫn là Tiểu Dư hiểu chuyện nhất!” Đôi mắt của người đàn ông bụng phệ sáng lên, lập tức nở nụ cười.
“Nào nào nào, mọi người cùng uống đi.” Chủ nhiệm Hiếu cũng nâng cốc lên.
Mọi người đồng loạt đứng dậy, định một hơi uống hết ly rượu trong tay.
Nhưng đúng lúc này, đạo diễn Đồng vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ lại đột nhiên lên tiếng.
“Khoan đãt”
Tô Dư đang định bịt mũi uống cho xong ly rượu này nghe vậy không khỏi ngắn ra, cô kỳ quái nhìn đạo diễn Đồng: “Đạo diễn Đổng, có chuyện gì sao?”
Đạo diễn Đồng lạnh lùng nói: “Kính chúng tôi một ly thì có tác dụng gì? Nếu như cô muốn uống thì hãy uống liên tiếp 3 ly đi!”
Lời này vừa thốt ra, Tô Dư nghẹn họng, trân trối nhìn đạo diễn Đồng.
Tất cả mọi người trên bàn ăn đều chết lặng.
Không ai có thể ngờ rằng đạo diễn Đồng lại nói ra những lời như vậy.
Ba ly sao?
Chẳng lẽ là muốn trực tiếp đánh gục Tô Dư à?
Phải biết rằng những cô gái này không hề biết uống rượu, nếu như chỉ là uống bia thì cũng chẳng có vấn đề gì.
Nhưng loại rượu có nồng độ cồn cao như vậy mà phải uống 3 ly thì chẳng phải là gục ngay tại chỗ hay sao?
Tô Dư giơ ly rượu lên, ngắn người nhìn đạo diễn Đồng.
Khuôn mặt của 3 cô gái còn lại cũng tràn đầy ngạc nhiên.
Sắc mặt Lâm Dương lập tức tối sầm, vừa định nói thì lại có cái tay nhỏ bé ở bên cạnh âm thầm kéo ống tay áo anh.