Chương 3512
Thật ra sở dĩ cậu có thể đánh bại Trác Toàn Khôn hoàn toàn không phải dựa vào võ y của chính bản thân cậu, mà là nhờ có mười giọt Lạc Linh Huyết trong tay cậu! Ta đã biết hết rồi! Cậu còn trẻ, ra tay không biết nặng nhẹ, lại còn dựa vào Lạc Linh Huyết mà coi trời bằng vung! Ta nhất định phải ước thúc cậu! Cho nên mười giọt Lạc Linh Huyết kia của cậu phải đặt ở chỗ ta để bảo quản!”
"Cái gì?
Tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Không ai nghĩ rằng cung chủ Mạc Tâm sẽ thay đổi đề tài, còn nhắm thẳng vào Lạc Linh Huyết.
"Lâm Dương này thật sự có mười giọt Lạc Linh Huyết à?" Người nhà họ Trác giật mình thốt lên.
"Thú vị† Thú Nghiêm Phong híp mắt, chỗ sâu trong mắt lướt qua vẻ tham lam rất rõ.
"Cung chủ, cái này... Nhị Tôn Trưởng trợn tròn mắt, vội la lên, còn đang muốn khuyên bảo lại bị cung chủ ngắt lời. "Nhị Tôn Trưởng, mang mười giọt Lạc Linh Huyết của Lâm Dương đến đây, ngay bây giời”
"Hả? Chuyện này... Nhị Tôn Trưởng nghẹn họng không nói nên lời.
Tam Tôn Trưởng âm thầm giơ ngón tay cái, cười nhẹ nói: "Cung chủ quả thật là sáng suốt, dùng chuyện này làm cái cớ để lấy lại Lạc Linh Huyết, thực sự quá sáng suốt!”
"Chỉ là một Lâm Dương thôi, tuy sở hữu Lạc Linh Huyết nhưng ở đó thì có ích lợi gì? Nếu cung chủ muốn thì chỉ cần một cái tay là có thể giết chết cậu ta, chẳng qua là cung chủ quá chú trọng thanh danh thôi." Tứ Tôn Trưởng khẽ nói. "Giờ Lâm Dương bị lỗ nặng rồi!”
"Ha ha, Lạc Linh Huyết của anh ta đã không còn!”
"Không có Lạc Linh Huyết, xem anh ta còn phách lối thế nào”
Xung quanh có rất nhiều người đang hả hê cười trên nỗi đau của người khác, nhất là người nhà họ Trác, từng người đều khoa tay múa chân, võ tay khen hay.
Hai đầu lông mày Lâm Dương đông lạnh, âm thầm siết chặt nắm đấm.
Anh đã ý thức được, nếu anh muốn yên lặng rời khỏi Thiên Cung thì gần như là không có khả năng.
"Nhị Tôn Trưởng! Ông còn đứng ngây ra đó làm gì? Sao còn chưa đi lấy Lạc Linh Huyết?" Lúc này, cung chủ Mạc Tâm lại quát một tiếng.