Chương 3413
Nhưng Cao Minh Lăng lại quay sang nói với Chấn Hám Sơn: “Hám Sơn, ông đi tiễn Lâm Dương đi. Đường ra ngoài hiểm trở phức tạp, có người dẫn đường cũng thuận lợi”
“Vâng!” Chấn Hám Sơn gật đầu rồi tiến về phía Lâm Dương, mỉm cười nói: “Lâm Dương, đi thôi!”
Hai mắt Lâm Dương chợt trợn to hơn, nhìn Chấn Hám Sơn với vẻ khó tin.
Đối phương không chỉ không cản mà ngược lại còn... tiễn anh?
“Ừm... đi thôi..”
Phải một lúc sau Lâm Dương mới lấy lại tinh thần, anh nuốt nước miếng một cái rồi cần thận xoay người đi.
Không có ai đuổi theo, cũng không có ai cản trở, chỉ có Chấn Hám Sơn đi ở phía trước để dẫn đường!
Vừa ra khỏi điện đường, ba người nghe thấy Cao Minh Lăng nói vọng ra: “Lâm Dương! Nếu có một ngày cậu không còn chỗ nào để đi, thì cổng của Tử Huyền Thiên vĩnh viễn rộng mở vì cậu!”
Lâm Dương hoàn toàn ngu ngơ. Anh không đáp lại, nhìn xuống dưới mà trầm tư suy nghĩ.
Cứ thế đi thẳng đến lối ra vào, những suy nghĩ trong lòng anh mới dần dần bình tĩnh trở lại.
Chấn Hám Sơn mỉm cười và chắp tay nói: “Lâm Dương, đến đây thôi, xin lỗi vì không thể tiên cậu ra xa hơn, đi cẩn thận nhé!”
Sau một lúc im lặng, Lâm Dương lạnh lùng hỏi: “Ông Hám Sơn, ông có thể cho tôi biết vừa rồi ông và Cao Minh Lăng đã nói gì với nhau trên đó không?”
“Không có gì cả”
“Thật sao? Vậy tại sao thái độ của chưởng môn đối với tôi lại có sự thay đổi lớn đến vậy?
Ông Hám Sơn à, mặc dù tôi không phải người thông minh nhưng cũng không phải ngu si, cần gì phải khinh người?” Lâm Dương bình tĩnh hỏi.
Chấn Hám Sơn vuốt râu cười: “Ha ha, được thôi, cậu đã hỏi như vậy thì tôi cũng nên thẳng thắn thôi! Không dám giấu giếm, tôi chỉ nói một chuyện với chưởng môn thôi”
“Chuyện gì?”
“Tôi đã đề cử cậu với chưởng môn”
“Đề cử?” Lâm Dương kinh ngạc.
“Đúng vậy” Trên khuôn mặt Chấn Hám Sơn đầy vẻ nghiêm túc: “Cả tôi và chưởng môn đều hy vọng cậu sẽ gia nhập Tử Huyên Thiên chúng tôi.
Lúc này Lâm Dương mới hiểu ra được.