Chương 3049
“Tôi không quan tâm”
Khi cô gái đanh đá vừa nói xong câu này, Lâm Dương lập tức đáp lại.
Cô gái đanh đá trừng mắt nghẹn lời.
“Bác sĩ Lâm, anh... Anh quyết tâm tới vậy sao?”
Cả người Nông Hào run rẩy, tập trung tỉnh thần hỏi.
“Tôi đã cho anh cơ hội không chỉ một Tân, nhưng anh càng ngày càng lấn tới, nếu như vậy, tôi sẽ chiêu theo ý các người!”
Sắc mặt Lâm Dương trầm xuống: “Sở Thành Thái, ra tay đi!” Nghe thấy nói như vậy, Sở Thành Thái biết bác sĩ Lâm đã quyết tâm, ông ta đi nhanh qua, tát mạnh một cái vào mặt Nông Hào.
Chát!
Nông Hào lập tức ngã lăn ra đất, mắt nổ đom đóm, anh ta còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị Sở Thành Thái kẹp chặt †ay chân của anh ta lại, đột nhiên bẻ một cái.
Rắc rắc!
Tiếng kêu rắc vang lên.
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng cả căn phòng.
Toàn bộ tay chân của Nông Hào đều gãy, cả người ngã trên mặt đất, cơ thể vặn vẹo cực kỳ đau đớn.
Những người còn lại sợ tới mức mặt trắng bệch.
Rầm!
Lúc này, lần thứ hai cửa phòng bị đẩy ra. Một đám đông vọt vào phòng riêng của hội quán.
Thấy cảnh tượng như vậy, tiếng thét vang vọng khắp nơi. “Là bác sĩ Lâm! Bác sĩ Lâm đánh người!"
“Mọi người mau tới xeml”
“Phóng viên! Phóng viên đâu rồi? Chụp hình đi, chụp nhanh lên!”
“Bác sĩ Lâm giết người!”
Đám người vọt vào vừa gào thét vừa lấy di động ra, muốn chụp cảnh tượng đẫm máu này.
Nhưng...
Lâm Dương bình thản ung dung, tiếp tục nói với Sở Thành Thái: “Không cần để ý đến bọn họ, tiếp tục!”
“Nhưng mà... Chưởng môn... Làm vậy thì liệu có không ổn lắm không? Anh nhìn xung quanh xem, có rất nhiều người đang quay video, thậm chí còn phát sóng trực tiếp, nếu chúng ta tiếp tục... nhất định sẽ ảnh hưởng không nhỏ..." Sau một hồi do dự, Sở Thành Thái thận trọng nói.
“Vậy à? Được rồi, vậy ông không cần ra tay”