Chương 2896
“Không!” Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc thê lương gào lên, trực tiếp lao tới đánh một chưởng nhằm ngay vào đầu của Lâm Dương.
Lâm Dương muốn đưa tay lên cản lại nhưng không kịp nữa. Roạt!
Cánh tay kia bị cốc chủ của Hồng Nhan Cốc đánh gấy. Tay của bà ta cực kỳ cứng mà hành động lại còn ác vô cùng. Nhắm thẳng đầu của Lâm Dương mà đánh.
Lâm Dương phải liên tục lùi về đăng sau, cả người run lên, máu cũng từ trong miệng trào ra.
Vậy nhưng anh vẫn không dừng lại, điên cuồng gặm quả Thiên Tỉnh, chỉ trong nháy mắt quả Thiên Tinh đã bị anh ăn hết.
“Tôi muốn băm cậu ra làm trăm mảnh!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc hoàn toàn bị chọc giận, điên cuồng tấn công Lâm Dương.
Lâm Dương vốn còn định chống cự nhưng mà tốc độ và năng lực của anh bây giờ hoàn toàn không bằng cốc chủ của Hồng Nhan Gốc.
Đã thế sau khi ăn luôn sư huynh thì thực lực của cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã trở thành thiên hạ vô địch, dù là Lâm Dương cũng khó mà địch lại.
Lâm Dương liên tiếp chịu mười mấy chưởng của bà †a, ngực cũng bị đánh tới mức lõm vào trong, cuối cùng bịch một cái, cả người ngã xuống đất, không thể đứng dậy... Không ai có thể nhận nhiều chưởng như thế của cốc chủ Hông Nhan Cốc Hoặc có thể nói là bây giờ một chưởng của bà ta không phải là người bình thường có thể nhận được. Mà Lâm Dương lại liên tục nhận lấy mười mấy chưởng vẫn chưa chết, có thể gọi là kì tích.
Nhưng mà như vậy cũng chẳng ảnh hưởng gì vì hôm nay nếu Lâm Dương không chết, cốc chủ của Hồng Nhan Cốc chắc chắn sẽ không bỏ qua.
“Lấy đồ tới đây cho tôi!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc lạnh lùng nói.
“Vâng, cốc chủ”
Mấy đệ tử bên cạnh lập tức chạy xuống, một lát sau đã thấy họ khiêng một cái rương rất nặng quay lại.
Mỏ rương ra thì chỉ thấy bên trong là rất nhiều vũ khí, dụng cụ bằng bạc.
Có một thanh đoản kiếm. bằng bạc, lại còn có một món đồ trông giống như cái na cũng bằng bạc, còn có mấy cái khay. bạc, dao bạc, búa bạc.
Tất cả đều không quá lớn, vô cùng tỉnh xảo nhưng nếu: mới là bộ vũ khí thì nhỏ quá, mà nói là bộ đao nữa thì lại to quá. Lâm Dương khó nhọc mở mắt ra thì thấy cốc chủ của Hồng Nhan Cốc đang câm một con dao bạc và một cây búa bạc châm chậm đi tới.
“Biết đây là gì không? Đây là dụng cụ chuyên dụng của tôi, đặc biệt dùng trong lúc tôi tu luyện”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cầm chắc đồ trêu tay, bình tĩnh nói.
“Tu luyện?
Lâm Dương nâng lên đôi mắt ảm đạm nhìn bà ta.
“Đúng thế, chính là tu luyện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!