Chương 2892
"Xem ra là bà không nghe lời nói vừa rồi của tôi rồi? Tình Nữ hừ lạnh: "Nếu là còn không cút, cũng đừng trách bà già này độc ác!”
"Độc ác? Là thế này đúng không?”
Cốc chủ của Hồng Nhan cốc bỗng khẽ nhúc nhích biến thành một làn khói ma quỷ màu đỏ đánh về phía Khổ Tình Nữ.
"Sao cơ?”
Mặt mo của Khổ Tình Nữ bỗng thay đổi, chưa kịp phản ứng đã bị làm khói đỏ đụng vào.
Rầm!
Cả người bị đánh bay ngã xuống đất, cả người co giật vài cái, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng mà bà ta bất chấp vết thương trên người, vừa phun máu vừa vội vàng bò dậy.
"Không biết xấu hổ!" Khổ Tình Nữ gào thét, không cam lòng lao tới.
Gốc chủ của Hồng Nhan cốc cũng không dông dài, lại phòng tới.
'Tốc độ của bà ta rất nhanh, lại khẽ nhúc nhích, đồ đỏ trên người bà ta lại hóa thành một làn khói đỏ, hai người trực tiếp đấu với nhau.
Lâm Dương thấy vậy, ánh mắt bỗng nhiên đanh lại, vội vàng chắn sang một bên.
"Sư phụ, mau, đi lấy quả Thiên Tinh!”
Cả người Phong Thanh Vũ run lên, lập tức phản ứng lại, lao về phía vườn khổ Tình!
Phong Thanh Vũ giỏi nhất là khinh công, tốc độ nhanh vô cùng, nhân lúc cốc chủ của Hồng Nhan Cốc và Khổ Tình Nữ đánh nhau tới người chết kẻ sống thì để ông ta đi cướp quả Thiên Tinh là lựa chọn vô cùng thích hợp.
Chỉ thấy ông ta giống như một cơn gió, chạy tới Khổ Tình viên.
Mà đúng lúc này cốc chủ của Hồng Nhan Cốc và Khổ Tình Nữ cũng đồng thời nhìn qua.
“Quả Thiên Tinh của tôi!” Khổ Tình Nữ hét lên một tiếng, thân hình gầy guộc chạy vội về Khổ Tình viên.
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cũng đuổi theo.
Nhưng mà... Bà ta không chạy về phía Khổ Tình viên, mà chạy tới bên người Khổ Tình Nữ, dốc toàn lực đánh ra một chưởng về phía bà †a..
Khổ Tình Nữ không phòng bị, lập tức trúng một chưởng vào. lưng.
Rầm!
Khổ Tình Nữ phun máu, ngã quy xuống đất, không đứng dậy nổi.
Bà ta quay người, đôi mắt già nua hung dữ nhìn cốc chủ của Hồng Nhan Cốc đang chầm chậm từ trên không hạ xuống đất, phẫn nộ nói: “Bà thật đê tiện! Thế mà lại đánh lén tôi!”
“Đê tiện thì sao? Bà cũng có còn ít tuổi đâu vậy mà quá ngây thơ không khác gì một đứa bé, thật nực cười.”