Chương 2873
Chị Diệp Anh ngẩn người, nhìn đám người Anh Báo, không hài lòng nói: “Các cậu bị điếc sao? Mau ra tay đi!”
Nhưng đám người Anh Báo vẫn không động đậy, trái lại trợn to mắt ngây ngốc nhìn người kia.
Điều này làm chị Diệp Anh cảm thấy không đúng.
“Chuyện gì thế? Các cậu... Làm sao thế?”
Cô ta kinh ngạc hỏi.
Nhưng mà... mấy người không trả lời cô ta, trái lại Anh Báo đột nhiên tiến lên một bước, run rẩy nói: “Anh là... bác sĩ Lâm?”
Một câu nói đơn giản thiếu chút nữa đánh nát cái đầu của chị Diệp Anh.
Cô ta bỗng hoảng sợ, cơ thể theo bản năng lui ra sau mấy bước, sợ hãi nhìn Lâm Dương, lại quát Anh Báo: “Anh Báo! Cậu đừng có ăn nói bậy bạ! Bác sĩ Lâm gì hả? Sao... sao có thể? Vì sao anh ta lại ở đây?”
“Chị Diệp Anh? Bình thường chị không xem Tỉ vi sao? Người này... chính là bác sĩ Lâm, không nhầm được, tôi thường xuyên thấy anh †a trên tỉ vi” Anh Báo khóc không ra nước mắt.
Chị Diệp Anh nghe xong, suýt nữa nhữn người ngồi phịch xuống đất.
Đúng là cô ta không xem tỈ vi, bởi vì cô ta là người của Hồng Nhan Cốc, phần lớn thời gian đều để tu luyện, làm sao để ý đến những thứ lung tung?
Nhưng liên quan tới danh tiếng của bác sĩ Lâm, thật sự là như sấm sét bên tail Đây chính là người sau khi náo loạn Hồng Nhan Cốc vẫn có thể sống sót trở về!
Hơn nữa, nguyên nhân cô ta ở đây không thoát khỏi liên quan tới bác sĩ Lâm, sao cô ta có thể không biết?
“Sao có thể như vậy... sao có thể? Bác sĩ Lâm, anh... không phải anh ở Giang Thành sao? Vì sao lại xuất hiện ở thành phố Lâm Tây?
Không thể nào, anh... chắc chắn anh không phải bác sĩ Lâm!"
Chị Diệp Anh không thể chấp nhận được!
Bác sĩ Lâm là kẻ thù của Hồng Nhan Gốc, nếu rơi vào trong †ay anh, vậy thì muốn sống không được muốn chết cũng không xong!
“Sao hả? Cô vẫn cần tôi lặp lại? Tôi không có nhiều kiên nhấn như thế!”
Sắc mặt của Lâm Dương lạnh băng, bước tới.
Đẳng đẳng sát khít Chị Diệp Anh giật mình, vội vàng run rẩy nói: “Bác sĩ Lâm, em... Em gái anh là ai? Tôi không biết..." “Chính là Lý Đan Thanh, cô gái mới vừa đưa đến!" Khương Mạn Vân đứng bên cạnh vội nói.
“Cô gái mới vừa đưa đến đó?” Chị Diệp Anh sửng sốt, vốn muốn nói, nhưng hình như nghĩ tới chuyện gì đó, lời đến bên miệng chợt dừng lại, hít một hơi thật sâu thấp giọng nói: “Bác sĩ Lâm, đó là người rất quan trọng với anh sao?” “Cô muốn nói gì?” Lâm Dương nhíu mày.