Chương 2701:
Chỉ thấy Gia Linh tiếp tục nói với Lâm Dương: “Kỳ Lân, thánh nữ là người chí cao vô thượng trong Hồng Nhan Cốc chúng tôi, là người đàn ông không được phép nhìn thẳng! Sao anh dám khinh nhờn thánh nữ? Còn không mau quỳ xuống cầu xin thánh nữ tha tội cho?”
“Tha tội? Tôi có tội gì cơ chứ?”
“Làm sao? Anh còn ngụy biện à?”
“Tôi không ngụy biện, tôi chỉ làm phản ứng một người đàn ông bình thường nên có thôi! Người khuynh quốc khuynh thành giống như thánh nữ, nếu tôi tiến vào mà không thèm nhìn một cái, vậy mới gọi là không bình thường! Tôi không cố ý khinh nhờn thánh nữ, tôi chỉ không thể điều khiển được, làm một số phản ứng bình thường mà thôi! Tôi tin bất cứ người đàn ông nào đứng ở đây, đều sẽ không nhịn được đi thưởng thức chiêm ngưỡng tư thế khuynh quốc của thánh nữ, nếu các cô cảm thấy tôi mạo phạm, tôi không còn lời nào để nói!” Lâm Dương lạnh nhạt trả lời.
“Chuyện này... Gia Linh câm miệng.
Mọi người cũng không biết nói gì.
“Thật sự không ngờ tới, vậy mà vệ sĩ của Lâm Nhã Nam lại khéo ăn khéo nói như thế”
Thánh nữ lạnh nhạt nhìn Lâm Dương nói: “Nhưng mà bản thánh nữ không gọi anh tới cãi vã! Hai ngày gần đây, Hồng Nhan Cốc tôi đã xảy ra rất nhiêu chuyện, bản thánh nữ không muốn lãng phí thời gian với anh! Lần này gọi anh tới, là muốn hỏi anh mấy câu hỏi!”
“Thánh nữ cứ nói đừng ngại, Kỳ Lân nhất định hễ biết thì sẽ nói!”
Lâm Dương nói.
“Rất tốt! Câu hỏi đầu tiên, tối hôm qua các anh tiến vào cấm địa hái thuốc, sao anh gặp được quái nhân kia mà không chết, trái lại còn thoát khỏi tay ông ta?”
Đôi mắt thánh nữ nghiêm túc hỏi.
“Thánh nữ, tôi là một vệ sĩ, tôi có cảm nhận mãnh liệt đối với nguy hiểm, lúc tôi nhìn thấy quái nhân kia liên biết không đúng, cho nên chạy trước, nhưng mà vẫn bị quái nhân kia phát hiện ra, may mà tốc độ của tôi không chậm, cuối cùng tìm được đường sống trong chỗ chết” Lâm Dương bày ra bộ dạng trong lòng vẫn còn sợ hãi, đồng thời vén áo lên, lộ ra vết thương trêu người cho mọi người xem, lấy chuyện này chứng minh mình không nói dối.
Thấy vết thương dữ tợn trêu người Lâm Dương, rất nhiều người đã tin tưởng không nghỉ ngờ.
Thánh nữ liếc nhìn vài lần, tiếp tục nói: “Câu hỏi thứ hai, vì sao... Đám người Trịnh Mai Anh lại cứu anh trở về? Anh có thể nói cho tôi biết không?”
Vẻ mặt Lâm Dương mờ mịt.
“Thánh nữ, cô đang nói gì thế? Tôi và đám cô Trịnh Mai Anh cùng tiến vào trong cấm địa hái thuốc, bọn họ là đồng bạn của tôi, bọn họ cứu tôi trở về, chẳng lẽ không phải là chuyện rất bình thường sao?”