Chương 2686:
“Chuyện này... Được rồi”
Lâm Dương gật đầu, đi ở đằng trước.
Có Lâm Dương ở phía trước dò đường, mọi người đỡ sâu hơn nhiều.
Dọc đường đi vô cùng yên bình.
Trong rừng rậm ngoại trừ âm u yên tĩnh ra, thì không có gì.
“Hả?”
Lúc này một đệ tử đột nhiên thét chói tai.
Mọi người giật nảy mình.
“Làm sao vậy?”
Trịnh Mai Anh vội vàng kêu lên.
Chỉ thấy đệ tử kia chỉ vào một góc tối tăm cách đó không xa, nơm nớp lo sợ nói: “Sư tỷ, rắn! Rắn!”
Đám đệ tử này đều có võ công, muốn giết một con rắn vô cùng đơn giản.
Xem ra phụ nữ kiên cường tới mấy, cũng sẽ sợ thứ này. “Chỉ là một con rắn mà thôi, em sợ cái gì?”
Trịnh Mai Anh buồn bực nói: “Nhanh đi thôi! Còn nữa, đừng lên tiếng tiếp nữa, nếu dẫn người nọ tới đây, toàn bộ chúng ta đều xong rồi!”
Đám đệ tử nghe thấy thế, gương mặt trắng bệch, giống như nghĩ tới chuyện gì đáng sợ, cả đám vội vàng câm miệng, không dám lên tiếng nữa.
Đội ngũ tiếp tục tiến lên.
Trịnh Mai Anh hết nhìn đông lại nhìn tây, giống như đang Tìm gì đó.
Không biết là qua bao lâu.
“Các vị, không phải là chúng ta tới đây hái thuốc sao? Vì sao vẫn luôn đi thế?”
Lâm Dương nghiêng đầu hỏi.
“Anh bớt hỏi linh tỉnh đi, tiếp tục đi là được!”
Trịnh Mai Anh la lên.
Lâm Dương không hé răng.
Đội ngũ tiếp tục xuất phát.
Đi khoảng năm phút tiếp.
“Dừng ở đây đi!”
Trịnh Mai Anh đè thấp giọng nói.
Mọi người cùng dừng bước.
Chỉ thấy Trịnh Mai Anh nghiêm túc cẩn thận đánh giá Xung quanh, sau đó nghiêng đầu hỏi người bên cạnh: “Là nơi này đúng không?”
“Hình như là nơi này? Người bên cạnh gật đầu.