Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương

Chương 2359:

“Ngoại trừ tôi, người nào cũng không biết, đầu bếp, giúp việc qua đó đều bị che mắt, mà những người đưa bọn họ qua đó, bây giờ đều đã tự động nhốt ở đó, không có ai chạy ra.”

“Nói như vậy, bây giờ cô là uy hiếp duy nhất của tôi sao?” Công Tôn Đại Hoàng híp mắt hỏi.

Võ Mỹ Hạnh ngẩn ra, vội vàng quỳ xuống đất, kích động nói: “Ngài Đại Hoàng, Võ Mỹ Hạnh là người không có khả năng phản bội ông được! Chuyện này hẳn là ông biết! Cho dù thế nào, tôi đều không nói hành tung của ngài ral”

“Yên tâm đi, Mỹ Hạnh, sự trung thành của cô sao tôi có thể không biết? Thủ đoạn của bác sĩ Lâm rất lợi hại, vì nhằm an toàn, tôi cảm thấy cô vẫn nên ở chỗ đó với tôi một thời gian đi! Thế nào?” Công Tôn Đại Hoàng cười nói.

Võ Mỹ Hạnh run lên, chần chừ một lát, im lặng gật đầu: “Dạ, thưa ngài…”

“Bên bác sĩ Lâm có tin gì không?”

“Cơ sở ngầm báo lại, anh ta ra khỏi sân bay thì lên xe của người nhà họ Khánh, nhưng trên đường đi người nhà họ Khánh đổi mấy chiếc xe, rốt cuộc là bác sĩ Lâm lên xe nào, không thể biết được, nhưng có một chuyện có thể chắc chẳn, hẳn là bác sĩ Lâm đã tiến vào trong nội thành rồi.

“Đúng là âm hồn không tiêu tan! Nhưng mà nếu nói như thế, các người đã mất dấu bác sĩ Lâm rồi?”

“Xin ngài Đại Hoàng yên tâm, chúng tôi sẽ lập tức tìm được anh ta!” Võ Mỹ Hạnh vội vàng lên tiếng.

Nhưng mà cô ta vừa mới dứt lời.

Bốp!

Một cái tát vang dội vang lên.

Võ Mỹ Hạnh che mặt, kinh ngạc nhìn Công Tôn Đại Hoàng, nhưng ngay lập tức cô †a vội cúi thấp đầu, không dám lên tiếng nữa.

“Đồ vô dụng, ngay cả một người cũng không theo dõi được? Tôi nuôi đám chó như mấy người có ích lợi gì?”

“Thực xin lỗi, ngài Đại Hoàng…”

“Lập tức bảo người đi tìm vị trí của bác sĩ Lâm cho tôi, cũng theo dõi cậu ta thật kỹ cho tôi! Về hành tung của cậu ta, nhất định phải báo cáo với tôi trước tiên!”

“Dạ”

“Đi thôi!”

Công Tôn Đại Hoàng đứng dậy, vẻ mặt không thay đổi nói.

Võ Mỹ Hạnh gật đầu, đôi mắt cụp xuống, có chút đau khổ đuổi kịp.

Nhưng đúng lúc này, di động của cô ta vang lên.

Võ Mỹ Hạnh ngẩn ra, cầm lấy điện thoại nghe, một lát sau cô ta nghiêng đầu nói: “Ngài Đại Hoàng, bên sòng bạc xảy ra chút chuyện, cần tôi tới xử lý.”

“Bảo người khác đi không được sao?”

Công Tôn Đại Hoàng nhíu mày.

“Vi khách hàng này tới sòng bạc chưa được một tiếng đã đánh bạc hết hai trăm bốn mươi lăm tỷ, bây giờ anh ta hoài nghi sòng bạc chúng ta chơi bẩn, muốn chúng ta bồi thường tiền, nếu người này có nhiều tiền như thế, có khả năng không phải người thường, nhất định phải do tôi ra mặt, nếu không e ˆ 1g. ma rằng sẽ trêu chọc phiền phức!”

“Như vậy sao?”

Công Tôn Đại Hoàng suy nghĩ một lát, lạnh nhạt nói: “Được, cô vẫn nên ra mặt giải quyết thì hơn, nếu nháo lớn, hấp dân bác sĩ Lâm tới, có khả năng sẽ bại lộ hành tung của tôi! Khiêm tốn một chút xử lý xong việc này, tôi ở đây đợi cô.”

“Dạ ngài Đại Hoàng, tôi đi một lát sẽ quay lại.”

“Ừm… Đợi một lát.”

Lúc này, Công Tôn Đại Hoàng giống như nghĩ tới gì đó, âm trâm quát một tiếng.

“Ngài Đại Hoàng, ngài còn gì dặn dò sao?”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!