"Nếu chữa được thì sao?"
"Nếu như? Nếu như chữa được, em... em muốn sinh cho anh một cô con gái..."
"... ..."
Nói xong lời này, mặt Diệp Đông Thanh đỏ tía tai.
Khóe miệng Mạc Phong cũng giật giật, không ngờ việc đầu tiên cô muốn làm lại là việc này.
Có điều anh tin, Diệp Đông Thanh không phải vì ham thích cảm giác đó mà là thực lòng muốn báo đáp anh.
Có một câu cổ ngữ rất thú vị, đó là: nếu một người phụ nữ yêu một người đàn ông, cô ấy sẽ sinh cho anh ta một đứa con gái, hai mươi năm sau chỉ cần chờ hưởng phúc. Còn nếu một người phụ nữ hận một người đàn ông, cô ấy sẽ sinh cho anh ta con trai, thậm chí là mấy đứa con trai, hai mươi năm sau bọn chúng sẽ tới đòi nhà đòi xe, lại còn quát nạt lại bố mình.
Có điều nói thật lòng, Mạc Phong thực sự muốn có mấy cô con gái, cô nào cô nấy xinh đẹp như mẹ. Vậy thì hai chục năm sau, một đám thanh niên hoi muốn cưa con gái anh thì sẽ phải tìm trăm phương ngàn kế nịnh nọt anh cho xem.
Mạc Phong nghĩ mãi nghĩ mãi rồi bật cười ngốc nghếch. Thấy Mạc Phong như vậy, Diệp Đông Thanh cũng không khỏi phì cười: "Em có thể hỏi anh một câu được không? Câu này em muốn hỏi từ lâu rồi".
"Em nói đi".
"Anh không được lừa em, dù câu trả lời của anh không phải đáp án mà em mong muốn!"
Diệp Đông Thanh nhìn anh bằng ánh mắt si tình, hỏi: "Anh đối xử tốt với em như vậy rốt cuộc là do thực lòng thích em hay là do hôm đó trong nhà tắm, chúng ta vô tình phát sinh... nên anh cảm thấy có lỗi với em, mới đối xử tốt với em như vậy?"
"... ..."
Mạc Phong đột nhiên cảm giác như hóa đá.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!