Tên lực lưỡng kia cũng không hề niệm tình mà túm lấy cổ áo Tô Đại Cường nhấc ông ta lên không trung, tay kia phất một cái.
"Ông muốn thế nào? Muốn tự mình đi ra hay để bọn tôi giúp?", Mạc Phong khoanh tay cười nhạt hỏi.
Người phụ nữ kia cũng bị dọa cho hết hồn, co giò lên chuồn thẳng. Trước khi chạy còn không quên mang theo tấm thẻ ngân hàng lúc trước đưa cho Tô Nguyệt.
"Chồng ơi! Đợi em với!'
Nói rồi người phụ nữ kia nhanh chóng chạy ta ngoài.
Sau đó cả đại sảnh đã yên tĩnh trở lại, thậm chí bầu không khí còn có chút gượng gạo. Mấy người trong tông phái kia cũng không biết phải nói gì.
Bọn họ ban đầu tới đây là để gây sự, thế nhưng cuối cùng lại thành ra kết cục thế này.
"Vậy thì, e là cậu chủ Mạc còn có chuyện nên chúng tôi giải tán trước đây. Có gì cậu cứ liên lạc với chúng tôi qua điện thoại nhé!", người đàn ông hói trên đỉnh đầu làm dấu gọi điện thoại rồi cười gian xảo nói.
Mạc Phong khẽ ngẩng đầu lên, mặt đăm chiêu đáp: "Được! Giải tán đi! Tôi mong các người suy nghĩ cho kỹ, tu tỉnh bản thân! Sau này nếu còn dám có ý đồ tạp phản như vậy thì tôi đảm bảo sẽ khiến các người phải ân hận vì đã sinh ra trên đời này đấy! Biết chưa hả?"
Mấy người kia run rẩy, liên tục gật đầu.
Bọn họ chào hỏi vài câu rồi chuồn thẳng.
Lúc này bên ngoài cửa.
Ông Tám đã đưa người của mình tới vây vòng trong vòng ngoài biệt thự nhà họ Tô, bất cứ ai đi ra cũng sẽ lọt vào tầm mắt của họ.
"Chậc chậc, đây không phải đường chủ Hoàng, đường chủ Trương sao? Sao mặt mũi xám xịt đi ra thế kia? Có chuyện gì vậy?"
Người đàn ông hói đầu vừa đi ra mặt sầm lại, nhưng chỉ trong thoáng chốc đã nở một nụ cười đáp: "Ha ha, ông Tám lại đùa rồi. Ông cũng đừng đùa cợt với bọn tôi như vậy, sau này chúng ta đều là người một nhà, vẫn nên nể mặt nhau chút thì tốt hơn!"
"Ai là người một nhà với ông?", ông Tám khoanh tay trước ngực cười lạnh nói: "Tốt nhất là giờ ông nên khách sáo với tôi một chút. Tông nhánh của ông cũng thuộc phạm vi kiểm soát của chúng tôi. Chỉ cần tôi thấy không vui là có thể "nuốt gọn" ông bất cứ lúc nào đấy!"
"Ông...!"
Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh giải thích: "Là thế này, giờ vị trí tông chủ của tông Thiên Long đã giao cho Mạc Phong rồi. Cậu chủ Mạc đã ra lệnh cho các tông nhánh lớn trực thuộc tông Thiên Long phụ trách việc buôn bán dược liệu ở Giang Châu và Tây Giang, cho nên sau này chúng ta mới trở thành người một nhà!"
Nghe thấy ba chữ "người một nhà", nụ cười trên mặt ông Tám đông cứng lại.
"Hứ! Các người nên quy thuận cậu chủ Mạc từ lâu rồi, khôn ngoan thức thời thì phải đi theo cậu ấy. May mà cậu chủ trượng nghĩa, nếu không các người có thể hiên ngang lành lặn đi ra như vậy chắc?", ông Tám giễu cợt.