Nhưng khi ông ấy đưa tay vào chậu thì có tiếng lục bục, cục đá tan ngay lập tức.
Mạc Phong cũng sửng sốt: "Cái này..."
"Hỏng rồi, ngọn lửa này mạnh hơn ông tưởng rất nhiều! Tới chỗ của cháu ngay thôi!"
Các viên đá đang tan chảy với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, không chỉ vậy, nước bắt đầu sôi lên.
Nước đá ban đầu đã biến thành nước sôi!
Mọi người vừa định rời đi, nhưng Mạc Yến Chi lúc này lại dừng lại.
“Bố, đi thôi!”, Mạc Phong quay đầu lại, thấy ông ấy vẫn đứng yên tại chỗ liền vội vàng kêu lên.
Mạc Yến Chi khẽ vẫy vẫy tay: "Con đi trước đi!"
Thường Vân Sam cũng dừng lại: "Có người! Khí tức rất mạnh, khí tức này ... không phải người luyện võ, là linh khí! Là người tu chân!"
Rõ ràng là Thường Vân Sam cũng cảm nhận được điều đó, nhưng Mạc Phong nhìn quanh vẫn không thấy gì lạ, anh cũng không cảm thấy có bất cứ thứ gì đang đến gần.
Từ ‘người tu chân’ này là lần thứ hai anh nghe được, lần trước là từ miệng Trương Phong, lần đó Trương Phong đã nói rất rõ ràng, đừng chọc vào người tu chân, nếu bị người môn phái này để mắt tới sẽ rất phiền phức.
Mạc Yến Chi quay đầu lại, nhìn Thường Vân Sam cười nhẹ: "Không phải là tới tìm ông đấy chứ?"
“Vớ vẩn, tôi đã rời tông môn hơn hai mươi năm rồi, tìm ai chứ không thể tìm tôi được!”, Thường Vân Sam cười nhạt nói.
Mạc Phong đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nếu sư phụ của anh là người của phái Quỷ Cốc, thì Thường Vân Sam đương nhiên cũng vậy, phái Quỷ Cốc vốn là phái tu đạo.
Thảo nào ngay từ đầu Mạc Phong không thể cảm nhận được nội lực trong cơ thể Thường Vân Sam, bởi vì ông ấy không tu luyện bằng nội lực! Mà dùng linh khí!
Vì vậy, Thường Vân Sam lập tức có thể cảm giác được gần đó có người tu chân, chứng tỏ ông ấy cũng từng là người tu chân, nhưng về sau bỏ bê tu vi, chỉ có thể bắt đầu luyện nội lực.
Người tu chân không tiến tất lùi!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!