Để làm món canh gà rừng này, cô ấy đã bảo người vào bếp hầm từ sớm, cứ nửa tiếng cô ấy lại xuống một lần, con gà rừng này bị bắt từ trên núi ở quê về, nó sống trên núi, ăn ngũ cốc hoa màu nên thịt rất chắc, nước hầm canh cũng rất ngon.
Để dùng cũng được coi là dược liệu đại bổ, chỉ tính riêng nồi canh và nguyên liệu này đã tiêu tốn hàng trăm nghìn tệ.
Tốn nhiều công sức như vậy, nếu Mạc Phong thậm chí còn không uống một ngụm nào, chẳng phải là uổng phí sao?
“Được rồi, vậy anh sẽ uống một chút!”, Mạc Phong cầm cốc giấy mở hộp cơm ra, lúc này mùi thơm lan tỏa ra bên ngoài, khiến người ta lập tức chảy nước miếng.
Vương Bưu và những người khác im lặng nuốt nước bọt, món canh gà rừng này thơm hơn canh gà bình thường rất nhiều.
"Đậu, canh gà này sao lại thơm vậy?"
"Anh Mạc... chúng em có thể nếm thử được không? Chỉ cần uống một ngụm thôi là em đã thấy thỏa mãn rồi!"
"Uống gì mà uống, cái này là do giám đốc An chuẩn bị riêng cho anh Mạc, cậu đừng hòng uống?"
"Cậu không muốn uống à, nước miếng chảy ròng ròng xuống quần rồi kìa!"
"..."
Mạc Phong nhìn đám người đang nhìn mình mà chảy nước miếng, cười khổ: "Được rồi, mỗi người uống một chút đi, nhưng tôi dặn trước, mọi người khi uống canh gà rồi phải nhớ kĩ cho tôi, đi làm chuyên tâm vào một tí!”
Ai nấy đều cầm lấy cốc giấy, phóng tới hộp cơm, đẩy Mạc Phong ra ngoài.
Trong vòng mấy giây, trong hộp không còn cả bã!
"Các cậu…!"
Mạc Phong lật ngược hộp cơm, đừng nói là canh, ngay cả xương gà cũng không còn.
“Chúng ta đến nhà ăn thôi, tạm biệt anh Mạc!”, mọi người đồng thanh nói rồi nhanh chóng chuồn ra khỏi phòng bảo vệ.
Ngay cả khi đã ra ngoài, mọi người vẫn cảm thấy dư vị còn đọng trên đầu lưỡi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!