Chỉ từ điều này, chúng ta có thể thấy rằng nhà họ Mạc quả thực không thiếu tiền.
Đã sống hơn hai mươi năm cuộc đời, giờ mới biết hóa ra mình là cậu ấm siêu giàu, không phải điêu đấy chứ?
Sau khi Mộc Linh Lung rời đi, Mạc Phong cũng điều khiển xe chậm rãi đi vào bãi đậu xe, khi đến bên ngoài biệt thự, anh không lập tức đi vào, mà hút một điếu thuốc ở ngoài cửa.
"Đi ra đi!"
Đúng lúc này, vài bóng đen từ trong bụi cỏ nhảy ra: "Thiếu chủ!"
"Trước đó đã có chuyện gì rồi?"
"Một đám người cố vào biệt thự, nhưng đã bị chúng tôi bắt lại rồi! Âm Hậu đã nói, tùy ý anh xử lý!"
"Khử hết! Để cho một tên sống sót trở về, nói cho đám người sau lưng biết, nếu còn dám đến Giang Hải lần nữa, tôi diệt hết không tha!"
"Vâng!"
"..."
Nói xong mấy người này cũng không nói gì thêm, nhanh chóng rời khỏi đó.
Mạc Phong sửa sang lại trang phục và sải bước vào nhà.
Ding Dong!
Đứng ngoài cửa có thể nghe thấy tiếng bước chân từ trong nhà vọng ra.
Ban đầu anh nghĩ đó là An Nhiên, dù sao thì cô ấy cũng là người duy nhất trong nhà sẽ lao ra cửa đầu tiên.
Nhưng khi cửa được mở ra, nụ cười trên mặt Mạc Phong dần dần tắt ngóm.
“Anh, anh về rồi!”, Tiếu Nhã tươi cười đi tới cửa, xoay một vòng quanh người anh: “Không mang đồ ăn ngon gì về cho em à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!