Cái điệu bộ của anh khiến Từ Giai Nhiên tức đến mức muốn cầm giày lên đập vào mặt anh một cái.
Lúc này, chủ tiệm đem một bán bún thập cẩm cay đi tới, một cái nồi lớn cùng không ít rau củ hầm.
"Anh muốn ăn gì thì ăn, hôm nay em chiêu đãi!"
Mạc Phong vội xua tay: "Được rồi, là tiệm ăn nhỏ thôi mà, tôi ăn bao nhiêu sẽ trả bấy nhiêu, đừng có mời mãi, ngày nào tôi cũng đến thì ngày nào cô cũng mời à!"
"Coi như nể mặt con gái nhà người ta đi Anh có bản lĩnh mỗi ngày hẹn họ với một cô thì em có bản lĩnh ngày nào cũng mời anh ăn!"
"Tôi sợ một tháng sau cô sẽ xin tôi đừng đến nữa đấy!"
Hai người nhìn nhau, sau đó cười lớn.
Chủ tiệm này cũng biết, bản lĩnh khác Mạc Phong có thể không có, nhưng cái bản lĩnh này thì anh có thừa!
Không chỉ mỗi tháng ba mươi ngày anh có thể dẫn tới ba mươi cô khác nhau, mà chỉ cần nỗ lực một chút, có thể sáng trưa tối mỗi buổi một cô, có thể ăn sập cái tiệm này luôn.
Chủ tiệm cũng không nói gì thêm, đi làm việc của mình.
Vào lúc này, Từ Giai Nhiên lại nói: "Anh có chắc là muốn mặt tiền của Fortune Plaza của nhà họ Từ không?!"
“Có, cô ra giá đi, chỉ cần có là được, tôi sẽ không mặc cả!”, anh xua tay cười nhẹ.
Nhà ở Fortune Plaza nằm ở trung tâm thành phố Giang Hải, nói ít cũng phải rộng hơn 30.000 mét vuông. Ước tính dòng người đổ về các trung tâm mua sắm lớn phải lên đến hàng chục triệu người mỗi ngày. Với dòng người lớn như vậy, bán bánh quy một ngày cũng phải lời được mấy ngàn tệ, cho nên ở đây tiền thuê nhà cũng tính là tấc đất tấc vàng.
Bây giờ Internet phổ biến như vậy, nếu thực sự muốn buôn bán thì chọn Fortune Plaza chưa chắc đã kiếm được một khoản tiền lớn. Lý do tại sao Mạc Phong lại chọn ở đó không phải vì có kiếm được tiền hay không.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!