Chương 914
Vù!
Hoàng Linh Khê hóa thành một luồng khí đen lao về phía Trương Phong.
“Trên trời có Đài Tinh, không ngừng biến đổi, trừ ma diệt tà, Đạo khí trường tồn! Lập tức nghe lệnh! Phá sát lệnh!”
Từ tay Trương Phong lóe lên một tia sáng màu vàng, hắn cũng lao về phía con chồn tinh.
Hai bên xông vào đánh nhau, nhưng rõ ràng là luồng khí đen đặc của Hoàng Linh Khê đang thắng thế.
Thanh kiếm Tàn Uyên trong tay Mạc Phong rung lên bần bật, anh siết chặt bàn tay phải gầm lên: “Để tôi giúp cậu!”
Một người bên trái, một người bên phải.
Mạc Phong và Trương Phong phối hợp với nhau khá ăn ý, khiến con chồn tinh kia không kịp trở tay.
Con chồn tinh này cũng không mạnh như một kẻ có đạo hạnh năm trăm năm, hai người liên thủ lại cũng không đến nỗi không ứng phó được.
Mạc Phong đạp vào ngực con chồn tinh khiến nó bay xa vài mét.
“Không đúng, cậu có chắc nó có tu vi năm trăm năm không? Sao lại dễ dàng thế này?”
Trương Phong cũng cảm thấy không đúng lắm.
“Lập tức nghe lệnh! Phá!”
Lúc này sau lưng Hoàng Linh Khê xuất hiện một lá bùa, đoàng một tiếng con chồn tinh đã bị thiêu đốt.
Nhưng hài cốt của nó không hề biến thành tro mà biến thành một luồng khói trắng.
“Không đúng! Đây chỉ là ảo ảnh!”, Trương Phong đã nhận ra điều kỳ lạ liền kinh hãi kêu lên.
Hắn quay đầu lại nhìn vào trong động, chỉ thấy bên trong có ánh sáng kỳ lạ, một thứ gì đó giống như linh hồn đang tiến tới.
Tiếng bước chân vọng tới.
Bịch bịch bịch!
Mỗi bước đi đều chắc nịch, Hoàng Linh Khê bước ra khỏi hang động.
“Đây mới chính là nó sao?”, Mạc Phong thăm dò con chồn tinh trước mặt rồi trầm giọng hỏi.
Không thể không thừa nhận, thứ xuất hiện trước mắt Mạc Phong lúc này có khí thế mạnh mẽ hơn niều so với ảo ảnh ban nãy.
Trương Phong lúc này trán đã lấm tấm mấy giọt mồ hôi to bằng hạt đậu đáp: “Ha ha, ban nãy tao còn đang nghĩ sao mày lại yếu như vậy, không giống như Hoàng đại tiên. Hóa ra là dùng thuật phân thân!”
“Ta đã nói rồi, hôm nay không kẻ nào được phép rời khỏi đây!”, Hoàng Linh Khê vặn vặn tay, một luồng khí đen bao trùm lên cơ thể nó.
Vụt!
Một luồng khí màu đen lao về phía Mạc Phong, anh lập tức vung kiếm Tàn Uyên trong tay, không hề tránh né mà lao tới ứng chiến.
Những tiếng kim loại va đập mạnh vang lên.
Kiếm Tàn Uyên trong tay Mạc Phong vẫn chưa phát huy được hết sức mạnh của nó. Dù gì anh cũng mới có được thanh bảo kiếm này ít lâu nên nhất thời chưa phát huy được hết khả năng cũng là điều dễ hiểu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!