Chương 842
Phàm là những cô gái có dây dưa với anh thì đều có cuộc sống bình an của họ. Ngay cả những cô gái có quan hệ xã giao thì ít nhất cũng đều là nhân viên văn phòng. Mặc dù không thể nói họ tự do tự tại nhưng cuộc sống cũng khá dễ chịu.
Anh dù nghèo thì cũng không để những người bên cạnh mình phải chịu thiệt.
Vụt!
Một chiếc điện thoại được ném xuống “Tự xem đi!’, Vưu Giai Hàng trầm giọng.
Nhận được điện thoại, đồng tử Mạc Phong lập tức co lại.
“Bạch Doanh!”
Cô gái trong màn hình bị trói bằng xích sắt vào một cây cột. Cả người cô hằn lên những vết roi do bị đánh.
Thế nhưng từ đầu tới cuối Bạch Doanh không hề kêu cả. Góc máy này rõ ràng là quay lén. Góc quay bị xéo qua một bên, có lẽ có người lén cầm điện thoại, giấu phía sau và quay.
“Có chuyện gì vậy?”, Mạc Phong quát lên với Vưu Giai Hàng.
Hắn nhảy xuống: “Tao hỏi mày, có phải mày đã ngủ với Bạch Doanh không? Có phải cô ấy đã không còn trinh tiết nữa?”
“Tao…”
Nhìn thấy biểu cảm của Mạc Phong, khuôn mặt Vưu Giai Hàng hiện lên vẻ đau xót, nhưng ngay sau đó hắn lấy lại vẻ bình thường.
Gã này mà không đi đóng phim thì đúng là lãng phí một nhân tài.
Mạc Phong không phản kháng, cũng coi như đã ngầm thừa nhận.
Thực ra anh cũng bị oan. Tối đó anh chẳng biết mô tê gì, nếu mà biết thì đã không để bị cấy trùng.
“Nhưng mà cũng may, Bạch Doanh bị hủy trong tay mày còn hơn là bị hủy trong tay bọn họ!”, Vưu Giai Hàng lắc đầu thở dài.
Mạc Phong cảm thấy hơi khó chịu khi nghe thấy vậy: “Cái gì mà hủy trong tay tao? Rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
“Bạch Doanh là thánh nữ Miêu Cương. Máu trinh nữ của cô ấy có tác dụng rất lớn, có thể luyện được trùng Kim Thiền. Nhưng khi cô ấy quay trở về thì bị phát hiện không còn là trinh nữ nữa, máu cũng không luyện được nên mới giữ được tính mạng.
“…”
Giờ nghĩ lại, chẳng trách Bạch Doanh lấy đá Tam Sinh xong còn cố tình làm chuyện đó với Mạc Phong.
Hóa ra cô cũng biết nếu quay về thì chắc chắn sẽ có chuyện.
Nếu đã bị người khác chiếm hữu cơ thể thì chi bằng trao lần đầu đó cho Mạc Phong.
Đồng thời bù đắp cho việc cô lấy trộm đá Tam Sinh của anh.
“Nhưng như này là có ý gì? Tại sao lại buộc cô ấy vào cột? Cô ấy không phải là thánh nữ Nam Khương sao? Tại sao lại làm như vậy?”, Mạc Phong nhìn hắn với vẻ khó hiểu.
Trước đây Vưu Giai Hàng cũng đã nói, Bạch Doanh là thánh nữ Nam Khương. Đã là thánh nữ thì sẽ có địa vị rất cao, sao tự dưng lại bị trói, rồi còn bị đánh? Rõ ràng điều này bất bình thường.
Vưu Giai Hàng chắp tay sau lưng cười lạnh lùng: “Thánh nữ thực ra là cái lò nuôi dưỡng cho gia tộc. Nói dễ nghe thì là thánh nữ, mà nói khó nghe thì là công cụ giúp nâng cao tu vi cho đàn ông! Lẽ nào mày không thấy là công phu của mày đã gia tăng sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!