Chương 824
Nghe thấy cái tên Hứa Chí Minh, Mạc Phong bỗng nhớ ra đây chính là người đàn ông si mê Thương Hồng và theo đuổi cô trước đó.
Nếu là anh ta giở trò thì mọi chuyện coi như đã rõ. Có lẽ Thương Hồng kiêng dè thế lực đứng sau nhà họ Hứa, vì dù sao người ta kiểm soát binh quyền khu vưc Tây Nam, được coi là hoàng đế một phương. Hơn nữa Giang Hải cũng rất gần Tây Nam. Nếu để xảy ra xung đột, thì cô lo sợ Mạc Phong sẽ phải chịu thiệt.
Vì vậy cô mới lựa chọn thỏa hiệp.
Mạc Phong nhấp café khẽ cười: “Nhà họ Hứa thôi mà. Tốt nhất đừng có gây sự chính diện với anh, nếu không, anh nhất định sẽ khiến bọn họ ghi nhớ tên anh suốt đời đấy!”
Chưa cần nói tới thực lực nhà họ Mạc. Chỉ riêng cuốn sổ Ngũ Âm Lục Luật triệu tập được vô số những người kia cũng đã đủ rồi. Nếu sau này anh có thể lĩnh ngộ được những bài hát khác và chỉ cần triệu hồi được một phần ba thực lực thì nhà họ Hứa ở Tây Nam sẽ chẳng còn là cái đinh gì nữa.
“Nhưng nếu bọn họ cố tình tạo dư luận, dìm hàng dược liệu của chúng ta thì phải làm thế nào?”, Thương Hồng do dự nhưng vẫn nói ra điều mình lo lắng.
Đúng là như vậy! Giờ là thời đại của mạng xã hội. Rất nhiều người dùng mạng sẽ bị người khác dắt mũi mà không hề biết chân tướng sự việc.
Một khi bị một lượng lớn người dùng mạng dìm chất lượng của một mặt hàng nào đó, rồi được người khác thêu dệt, thêm bớt thì sản phẩn đó sẽ bị bêu xấu.
Nếu là người khác chắc chắn sẽ lo lắng tới việc Hứa Chí Minh hủy hoại chất lượng của sản phẩm, sẽ sợ bị phá sản hoặc là sẽ phải thỏa hiệp bất kỳ điều gì đối phương mong muốn.
Nhưng Mạc Phong thì khác. Vì dược liệu của anh có một phần do tự anh trồng được, một phần khác là do nhà họ Diệp trồng.
Vì vậy hủy hoại anh thì khác gì hủy hoại nhà họ Diệp.
“Không sao, anh có cách xử lý anh ta! Chúng ta bán giá thấp quá nên mới khiến người khác nghi ngờ chất lượng. Vậy nên đừng trách bọn họ. Giờ chúng ta nâng giá lên, nhà họ Diệp bán thế nào thì chúng ta cũng bán y như thế! Hơn nữa tuyên bố với bên ngoài, chúng ta có một loại dược liệu quý hiếm! Đó là Bạch Phật Thủ!”, Mạc Phong khoanh tay cười đắc ý.
Kinh doanh dược liệu cũng giống như các mặt hàng khác. Bạn cứ để giá ở tầm trung sẽ khiến người khác nghi ngờ chất lượng của bạn. Cùng là một mặt hàng, nếu bạn bán giá cao hơn thì sẽ có những người cho rằng chất lượng sẽ tốt hơn.
Đương nhiên không phải anh nâng giá toàn bộ, mà chỉ nâng giá dựa vào màu sắc của dược liệu.
Cùng là một loại nhưng nếu chúng sinh trưởng tốt, dược tính cũng tốt thì đương nhiên giá phải cao hơn.
Dược liệu bình dân vẫn giữ nguyên giá. Khách hàng mà anh muốn nhắm tới không phải là người dân mà là những cửa hàng đại lý trung gian.
Thương Hồng cũng đã hiểu ý Mạc Phong. Cần kiềm soát chặt chẽ mối quan hệ giữa đại lý chính là đại lý phụ.
“Phải rồi, Bạch Phật Thủ là loại dược liệu hết sức yếu ớt. Chỉ cần rời khỏi đất một thời gian là sẽ bị khô nứt. Vì vậy nếu cần thiết thì phải đào cả rễ và đất. Thổ nhưỡng thông thường hình như không thể nuôi dưỡng loại dược liệu này, anh từng khảo nghiệm địa chất của thôn Thập Lý, ở đó có nguồn khoáng chất phong phú, vì vậy nơi đó dược liệu sinh trưởng khá tốt!”
Càng là dược liệu quý thì càng yếu cũng là điều dễ hiểu. Với thổ nhưỡng đặc biệt của thôn Thập Lý, Mạc Phong có thể lũng đoạn toàn bộ việc kinh doanh Bạch Phật Thủ.
Sau này anh có thể kiểm soát được toàn bộ chuỗi cung ứng của loại dược liệu này, là đại lý của nhà họ Diệp anh cũng có thể biến chính họ thành đại lý cho mình.
Địa chất của thôn Thập Lý giúp thảo dược mọc nhanh như nấm, nên Bạch Phật Thủ của anh cũng sẽ được cung ứng liên tục. Cho dù sau này có hình thành thêm một hạng mục kinh doanh mới thì anh cũng phải kiểm soát sản lượng.
Sau khi rời khỏi câu lạc bộ Quá Giang Long, Mạc Phong đứng ngoài cửa, lấy điện thoại ra gọi.
Một lúc sau đầu dây bên kia vọng tới giọng nói gợi cảm của một cô gái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!