Chương 817
Cô khẽ lắc đầu: “Em không về nhà nghỉ đâu. Hai ngày nay anh mệt mỏi rồi. Anh về nghỉ ngơi đi. Về phần nghỉ làm, tiền sẽ trừ vào tiền lương của anh!”
“Được! Vậy anh về chuẩn bị đồ ăn ngon cho mọi người”.
Mạc Phong cười trêu tức, sau đó đem kiếm Tàn Uyên bỏ vào trong túi, nhưng khi cho tay vào trong ba lô, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
“Có chuyện gì vậy?!”, Mục Thu Nghi hỏi anh sau khi nhìn thấy bộ dạng khó hiểu của anh.
Anh từ từ rút tay ra khỏi ba lô, nhân tiện thấy trong tay có thứ gì đó.
Một thứ gì đó được bọc trong lụa vàng, mở ra, không phải thứ gì khác, đó là một cây linh chi Lửa!
“Cái này… Đây là linh chi Lửa?!”, Mục Thu Nghi nhìn thứ trong tay, trầm giọng hỏi.
Mạc Phong cũng nhẹ gật đầu, đúng là có nhìn thấy linh chi Lửa ở Yến Kinh, nhưng … bị Dương Thái Nhi mua mất rồi, lúc đó còn tưởng là mua để dưỡng thai nên không ra giá tiếp tục tranh giành cây này nữa.
Nhìn màu sắc và hình dạng của dược liệu này, quả nhiên là thứ mà Dương Thái Nhi muốn lần trước!
“Dược liệu này ở trong túi của mình từ khi nào?!”, anh cúi đầu suy nghĩ.
Trong đầu chợt nghĩ ra một chuyện, khi ở công viên Bắc Hải cùng với Dương Thái Nhi, hai người đã ôm nhau, chẳng lẽ lúc đó cô ấy đã bí mật nhét vào trong? !
Chẳng lẽ lúc đó, cô ấy đã từ bỏ linh chi vì mình? !
Lúc đầu, Tư Đồ Yên cứ khăng khăng đấu giá với anh ở Yến Kinh, nếu lúc đó Dương Thái Nhi không tham gia thì cây linh chi này đã được bán với giá cao ngất trời rồi.
Cũng giống như Bạch Phật Thủ phía sau, Tư Đồ Yên thực sự đã bỏ ra 500 triệu để mua một cây thuốc!
Vốn dĩ, Tư Đồ Yên tự nhận là hắn ta rất thông minh, nhưng vẫn không thể chịu được sự dụ dỗ và khiêu khích của cha này, vì vậy cuối cùng vẫn trúng kế.
Cho nên sau đó hắn mới điên cuồng báo thù như vậy, ai bị lừa năm trăm triệu thì đều tức điên lên thôi!
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy mảnh vườn Bạch Phật Thủ to đùng trong bức ảnh của Mạc Phong thì hắn lại càng phát điên lên, vốn dĩ đồ hiếm nên mới đắt, ấy vậy mà sau đó xuất hiện một mảnh vườn to như thế thì rõ ràng giá trị của nó không lớn đến vậy.
“Dược liệu này là… thứ mà Dương Thái Nhi mua?!”, Mục Thu Nghi cũng nhận ra và nhẹ giọng hỏi.
Anh gật đầu cười khổ nói: “Đúng vậy, nhỏ này đã lén bỏ linh chi Lửa vào ba lô của anh, lát nữa anh sẽ trả tiền cho cô ấy”.
“Đừng, điều cấm kỵ nhất của phụ nữ là đồ tặng đi bị người khác trả lại, cho dù là trả tiền!”
“…”
Bởi vì phụ nữ thường không chủ động đem tặng, một khi đã đem tặng thì đối phương chắc chắn là người quan trọng, nếu trả lại tiền mua linh chi Lửa cho Dương Thái Nhi, cô ấy ngược lại sẽ không vui, trong lòng còn rất buồn nữa. Có lẽ những điều này chỉ có phụ nữ mới có thể hiểu nhau thôi.
Đưa tiền không được, mà trả lại cũng không xong, Mạc Phong gãi đầu cười khổ: “Vậy em nói xem, anh phải làm sao bây giờ?”
“Cứ gọi một cuộc điện thoại cho cô ấy rồi nói cảm ơn thôi!”, Mục Thu Nghi giang hai tay ra, hào phóng nói.
Tựa như cô không quan tâm đến mối quan hệ cũ của Mạc Phong và Dương Thái Nhi chút nào: “Em không sợ mối quan hệ giữa anh và cô ấy sẽ tốt đẹp trở lại sao?”
“Em chả thèm quản, nói như thể trước đây giữa anh với cô ấy chả có gì xảy ra ấy, hơn nữa… em phát hiện ra cô ấy có vẻ rất đau khổ!”
“Đau khổ? Cô ấy đau khổ chỗ nào?”
“Cách cô ấy nhìn anh! Có một nỗi buồn tuyệt vọng trong đó”.
“…”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!