Chương 782
Dương Thái Nhi dựa về ghế sau, nét mặt có chút khó chịu, đầu mày nhíu chặt. Nhưng dù cô có đau đớn thế nào thì cũng không chịu đi bệnh viện.
Khi họ lên tới đầu đường tiến vào câu đôi Yến Kinh thì lập tức bị chặn lại.
“Phía trước chặn đường không cho vào. Các vị đi đường khác đi!”, một người đàn ông mặc đồ đen cản xe, trầm giọng nói.
Hổ Si thò đầu ra, vỗ một bạt tai vào người kia: “Cái thứ không có mắt, xe của ai cũng dám cản? Có biết người ngồi trên đây là ai không? Là cô Dương!”
“Sao lại ra tay đánh người chứ! Tôi không cần biết cô ta là ai, nhưng cứ tiến vào là đều bị chặn lại hết!”
“Cậu dám?”
Hổ Si đạp mạnh vào cửa xe, bước xuống xe: “Cô chủ đợi tôi, tôi dạy dỗ tên này một trận rồi tính sau!”
Hai chiếc xe theo phía sau cũng dừng lại, mấy người xuống xe đi theo bắt đầu tranh cãi với đội phòng thủ cản ở bên ngoài cầu. Dương Thái Nhi thấy tình thế bên ngoài hỗn loạn liền vội xuống xe, lén lút tiến vào khu rừng nhỏ, muốn từ khu rừng nhỏ đi vòng qua để tránh tầm nhìn của bọn họ.
Vì từ chỗ cô tới đầu cầu vẫn còn một đoạn nên chỉ cần đi vòng qua họ là có thể vào trong được.
“Mạc Phong! Đợi em nhé!”, Dương Thái Nhi đang mang thai vẫn chạy rất nhanh, dần dần nghe thấy âm thanh đánh nhau phía trước càng lúc càng to, cô hiểu rõ đã không còn xa nữa.
Có hơn trăm người, toàn là tinh binh cường tướng, đánh cho mấy người ở giữa liên tục tháo lui.
Thường Vân Sam và Mạc Yến Chi cho dù có dũng mãnh tới cỡ nào thì cũng là người đã quá năm mươi, thể lực đương nhiên không thể đánh đồng với năm đó. Vả lại những kẻ kia cũng rất thông minh, chúng đánh luân phiên. Nhóm thứ nhất lao lên khiến bạn hao tổn thể lực, sau đó đổi cho nhóm thứ hai nghênh chiến.
Đánh luân phiên như vậy người đầu tiên trụ không được cũng chính là Búa Sắt!
Hắn chỉ có thể bùng nổ sức mạnh kinh người trong khoảng thời gian ngắn, nhưng chỉ cần thời gian lâu thì thể lực sẽ theo không kịp.
“Thiếu chủ! Tôi sắp không cầm cự nổi rồi!”, lúc này Búa Sắt kêu lên. Mỗi một chiêu của hắn đều giới hạn trong vòng ba bước chân quanh vị trí của Mục Thu Nghi chứ không dám đi xa, càng không dám chạy trốn.
Lúc này Mạc Phong cũng bị một nhóm người ùa đến, máu nhuốm đỏ thanh kiếm khiến anh không còn phân biệt được rốt cuộc là máu của ai.
Dương Thái Nhi thấy vậy đang muốn sải bước xông vào, nhưng phía sau lại có một người tóm lấy cổ tay cô: “Cô chủ, đừng đi! Mạt tướng chỉ có thế đưa cô đến đây, nếu như cô còn muốn tiến lên phía trước vậy thì tôi đành phải đắc tội rồi!”
Người đến chính là Hổ Si lúc trước xuống xe tranh cãi với người ta. Thực ra ông ta cố ý ta một trận hỗn loạn ở cổng để Dương Thái Nhi có thể lén lút trốn vào, nhưng không có nghĩa là muốn thấy cô ấy xông vào chỗ chết.
Hiện tại hai bên giao chiến ác liệt, đao kiếm không có mắt, thực sự đánh nhau rồi thì ai mà quan tâm bạn có phải là cô chủ nhà họ Dương không. Vả lại dưới họng súng tất có oan hồn, cho dù ông cụ Dương thế lực có lớn hơn cũng không thể cùng lúc gây rối với ba nhà!
Quan trọng nhất, vụ này là Dương Thái Nhi tự mình dấn thân vào, đến lúc đó cô ấy xảy ra chuyện gì thì bản thân Hổ Si cũng khó trốn được trách nhiệm.
“Chú Hổ, chú thả tôi ra!”, Dương Thái Nhi giãy giụa, muốn thoát ra khỏi bàn tay đang tóm lấy mình của ông ta.
Nhưng dù có vùng vẫy ra sao thì tay Hổ Si vẫn siết chặt: “Cô chủ, nếu như cô còn kích động như vậy thì tôi phải đưa cô trở về! Nếu như bị ông cụ biết tôi để mặc cô làm càn thì chắc chắn sẽ trách phạt tôi mất!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!