Chương 761
Mạc Yến Chi khẽ phủi mũ của mình, khinh thường nói: “Tôi từ lâu đã không màng đến danh lợi, chuyện của giang hồ liên quan gì đến tôi chứ?”
“Vậy ông đến đây làm gì? Báo thù sao? Nay đã khác xưa rồi, nếu như hồi trước tôi sợ ông ba phần, thì bây giờ ông cũng chỉ là một con hổ giấy thôi!”
Câu nói của ông ta xen lẫn vẻ mỉa mai và coi thường.
Năm ấy, Tư Đồ Sư Cưu thực sự rất sợ Mạc Yến Chi sẽ tìm đến, mặc dù chủ lực của nhà họ Mạc là Long Ảnh gần như đã bị giết sạch nhưng gia tộc này vẫn có thế lực ở khắp mọi miền. Điều quan trọng nhất là người ta đồn rằng Trầm Thu Vũ vẫn còn che giấu một thế lực bí ẩn trong bóng tối.
Nếu tập hợp toàn bộ binh lính giao đấu ở Yến Kinh, e rằng đây sẽ là một trận chiến đẫm máu giữa các gia tộc lớn.
Đã nhiều năm trôi qua, Mạc Yến Chi tuy chưa chết nhưng người trong tay hắn hẳn là không thể triệu tập ngay được, có lẽ đám binh lính ấy đã lập gia đình sinh con đẻ cái, ai sẽ đồng vai sát cánh đánh chém giết người cùng ông ấy chứ?
“Tôi đã coi thường danh vọng, coi thường vinh hoa phú quý từ lâu, tại sao tôi phải quan tâm đến chuyện này? Thả con trai tôi ra, tôi sẽ rời Yến Kinh ngay lập tức!”, Mạc Yến Chi nói thẳng, gương mặt không chút biểu cảm.
Nhưng từ sâu trong ánh nhìn hằn học xen lẫn vẻ lạnh lùng, thậm chí là độc ác, nham hiểm.
Nếu bảo một người thực sự buông bỏ chuyện năm đó thì đúng là vô nghĩa, cho dù Mạc Yến Chi là người lòng dạ rộng rãi, cũng tuyệt đối không thể buông bỏ tất cả.
Nếu không phải do bọn họ gây sức ép thì người phụ nữ của ông ấy – Trầm Thu Vũ, đâu phải bỏ mạng.
Tư Đồ Sư Cưu lạnh lùng hừ một tiếng, khoanh hai tay: “Nếu tôi không làm thì sao?”
Đúng lúc này, một tên mặc đồ đen đột nhiên nhảy vọt tới sau lưng Mạc Yến Chi.
Ngay sau đó, một vài tên mặc đồ đen cũng nhảy lên không trung, ánh sáng yếu ớt trên thanh kiếm loé lên. Đây chính là Yến Vân Thập Tam Kỵ dũng cảm nhất và tiềm tàng năng lực chiến đấu mạnh nhất của nhà họ Tư Đồ.
Trong đầu bọn họ chỉ có giết hoặc bị giết, tuyệt đối không xin tha!
Chính vì từ thuở còn thơ đã thấm nhuần tư tưởng này, hơn nữa khi ấy còn bị cắt đứt dây thanh quản, nên bọn họ có thể giết người mà không gây ra tiếng động, dù có chết cũng sẽ không kêu lên.
Đây là sự khủng khiếp của Yến Vân Thập Tam Kỵ.
“Ông Hai, cẩn thận!”, Búa Sắt rút hai búa Sao Băng ra khỏi thắt lưng, định xông tới giúp.
Nhưng lại bị Sa Ngôn đứng ở bên cạnh ngăn lại: “Ông Hai đã nói rồi, không cho chúng ta động chân động tay!”
“Nhưng…! Hừ!”
Năm tên mặc đồ đen nhảy dựng lên, cùng với thanh kiếm trong tay tạo thành một vòng tròn, nếu bị chém trúng thì dù trốn đi hướng nào chắc chắn cũng sẽ bị thương.
“Nếu hai mươi năm trước ông chưa chết, thì bây giờ chết cũng vậy thôi!”, Tư Đồ Sư Cưu khinh thường nói.
Bịch!
Bỗng một cơn gió nổi lên, khiến mọi người bất giác lui về phía sau.
Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tất cả đều chết sững.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!