Chương 751
Mạc Phong đã từng nghĩ tới việc sau khi đến Yến Kinh sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm. Nhưng anh thật không ngờ đám người này dám nghênh ngang đến mức ban ngày ban mặt đem người xông vào đây.
Có lẽ là do phi vụ tối hôm qua công cốc cho nên hôm nay bọn chúng mới bất chấp tất cả để tóm bằng được Mạc Phong.
Sở Nam Thiên ở đằng sau kéo kéo tay áo Mạc Phong nói: “Thiếu chủ! Hay là chúng ta liều với chúng một phen, nói không chừng còn phá được vòng vây!”
“Nhiều súng thế này thì phá bằng niềm tin à? Tôi không thể lấy tính mạng mọi người ra để liều!”, Mạc Phong thở dài, bất lực thất thểu bước lên phía trước nói: “Người chúng mày muốn bắt là tao, không liên quan gì đến bọn họ!”
“Yên tâm, chút thể diện này bọn tao sẽ giữ lại cho mày!”, Tư Đồ Yên ôm bụng cười lớn. Mặc dù lỗ năm trăm triệu nhưng nếu bắt được Mạc Phong thì cũng đáng lắm. Người nhà Tư Đồ cũng sẽ không trách phạt hắn ta”.
Tưởng Minh Xuyên mắt nhìn chòng chọc Mục Thu Nghi không rời nói: “Yên tâm, tao sẽ chăm sóc thật tốt cho người phụ nữ của mày!”
Vù!
Đột nhiên một luồng khí lạnh vụt qua, sát khí nổi lên.
Mắt Mạc Phong đột nhiên sáng quắc lên đầy hung dữ, giống như những lưỡi dao sắc bén lơ lửng trên không trung. Mặc dù Mạc Phong không nói gì, nhưng chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ để khiến đám người kia sợ hãi lùi về sau vài mét.
Đó là cảm giác kính sợ đối với những kẻ mạnh!
Tưởng Minh Xuyên cũng bị ánh mắt sắc như dao của Mạc Phong làm cho sợ hãi lùi về sau mấy bước.
Ngạo khí!
Khí chất trời sinh của một bậc đế vương khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Tư Đồ Yên vội vã kéo tay áo Tưởng Minh Xuyên rồi lắc đầu.
Hắn từng giao đấu với Mạc Phong, người này bất kể là năng lực, tầm nhìn hay là sự gan dạ đều vượt xa người thường.
Với khoảng cách gần thế này, nếu như thực sự ép Mạc Phong tới đường cùng thì chắc chắn Mạc Phong có xuống suối vàng cũng phải đưa Tưởng Minh Xuyên và Tư Đồ Yên đi theo!
“Mày yên tâm, Tư Đồ Yên này lấy nhân phẩm của bản thân ra đảm bảo, chắc chắn sẽ không làm khó những người khác!”
Tư Đồ Yên vỗ ngực đảm bảo.
Mạc Phong liếc nhìn hắn một cái rồi cười nhạt hỏi: “Mày mà cũng có nhân phẩm sao?”
Nếu Tư Đồ Yên này mà có nhân phẩm, có nghĩa khí thì đã chẳng năm lần bảy lượt mang người tới gây sự với Mạc Phong thế này!
Hơn nữa lại còn là vì những lý do trời ơi đất hỡi. Loại người như Tư Đồ Yên, nếu như có người mạnh hơn hắn, khiến hắn sợ hãi và e dè thì hắn mới không dám ra tay.
Cho nên “nhân phẩm” mà hắn nói chẳng có nghĩa lý gì!
Tư Đồ Yên cũng không hề nổi giận, ngược lại còn ha ha cười lớn. Chỉ cần bắt được Mạc Phong thì dù có bị nói thế nào hắn cũng không quan tâm.
“Cậu chủ Mạc đến giờ phút này chắc cũng không cần đấu võ mồm nữa đâu nhỉ?”
Một tên cầm còng tay bước tới, Mạc Phong chủ động đưa tay ra.
Triệu Vô Cực và Sở Nam Thiên đằng sau thấy cảnh này thì vô cùng tức giận.
“Thiếu chủ! Đừng đi với bọn chúng! Tên này nói lời không đáng tin, cho dù thiếu chủ đi với bọn chúng thì sau đó chúng cũng sẽ bắt bọn tôi lại!”
“Đúng vậy thiếu chủ, kẻ này không thể tin, chúng tôi thà chết ở đây chứ không muốn để cậu phải mạo hiểm. Nếu cậu có mệnh hệ gì thì hương hỏa của nhà họ Mạc sẽ nguội lạnh thực sự!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!