Chương 729
Nhưng Tư Đồ Yên lại xua tay: “Không cần!”
Dứt lời liền quay người bước xuống tầng, chỉ còn lại cô gái đang ngẩn người đứng đó, thậm chí còn có chút nghi ngờ sự quyến rũ của mình.
Đứng ở cửa nghe âm thanh trong phòng, tiếng thở hổn hển khẽ vang lên, thậm chí cô ta còn mong rằng người con gái đang nằm bên trong là mình.
Đám người làm gái ở tầng hai chỉ đợi cơ hội thế này, bất luận là được ai để mắt tới thì ít nhiều cũng có thể nhận được kha khá lợi ích, có người thậm chí còn phát triển được mối quan hệ lên làm người yêu.
Tuy rằng không thể leo lên hẳn, nhưng leo lên được xã hội trung lưu cũng đã có quyền lực lắm rồi, cho nên càng là người có thân phận cao quý tới massage thì càng có nhiều người muốn đâm đầu vào nhận việc.
… Hơn mười một giờ tối, tại sân bay Yến Kinh.
“Ôi trời! Anh Mạc, đây là Yến Kinh sao?”, Trương Phong vừa bước ra khỏi sân bay không khỏi thốt lên.
Mạc Phong cũng nhìn quanh một lượt, nơi này không thay đổi mấy so với mấy năm trước đây, ngoại trừ có thêm mấy tòa nhà cao tầng thì đường phố vẫn như cũ.
“Đúng vậy! Đây là Yến Kinh!”, anh đứng bên lề đường châm thuốc, bật cười.
Sở Nam Thiên và Triệu Vô Cực kéo hành lý bước ra khỏi sân bay.
“So với hai mươi năm trước thì đúng là thay đổi một trời một vực luôn ấy chứ. Trước đây làm gì có tòa nhà cao như vậy, đúng là thời thế đã thay đổi, chúng ta già rồi!”
“Chẳng phải vậy sao, tôi nhớ tới trước kia chỗ này còn có một cái hồ nước cơ mà, bây giờ đã xây thành một các bãi đỗ xe, hoài niệm thật đấy! Thoáng chốc đã hai mươi năm!”
“…”
Trong mắt hai người đều hiện lên vẻ tiếc nuối không nguôi.
Hai mươi năm trước, người nhà họ Mạc bất kể đến đâu cũng luôn có người đưa thuốc bưng trà, đừng nói là Mạc Yến Chi, ngay cả thuộc hạ cũng được vô số người săn đón.
Cuộc sống tươi đẹp năm xưa đã một đi không trở lại, đúng là sông có khúc người có lúc, lúc trở lại đã không còn là thiếu niên năm nào!
“Anh Mạc, bây giờ chúng ta đi đâu?”, Trương Phong nhìn về phía đô thị phồn hoa, nhếch miệng cười: “Anh có muốn tìm một câu lạc bộ nào đó để nghỉ ngơi không? Nhân tiện, cảm nhận phong cảnh và con người của Yến Kinh!”
Mạc Phong bước tới, không nhịn được mà vả vào đầu hắn một cái: “Hồng Yên là một cô gái tốt, đừng phụ lòng người ta!”
“Trời ạ, anh làm tôi mất hứng quá đấy. Chúng ta đang đi chơi mà, anh đừng có nhắc đến cô ấy. Tôi và Hồng Yên không đến được với nhau đâu, người như chúng tôi cả đời này chỉ có thể ăn chơi ở câu lạc bộ thôi, không bao giờ yêu thật lòng được!”, hắn duỗi eo, cười bất lực.
Mượn lời nói bông đùa mà nói ra sự bất lực trong lòng.
Bỗng vào lúc này!
Kít!
Tiếng phanh đột ngột vang lên, một chiếc BMW 730 chạy tới dừng trước cửa.
“Ồ, ai mà hiểu chuyện thế? Biết chúng ta về Yến Kinh một cái là lập tức cử xe qua đón”, Triệu Vô Cực cười khà khà, nói.
Mạc Phong khẽ nhướng mày: “Hừ, đừng mất cảnh giác, chúng ta vốn không có bạn bè gì ở Yến Kinh!”
“Thiếu chủ nói đúng đấy, chuyện gì cũng phải thật cẩn thận!”, Sở Nam Thiên cũng cảnh giác nhìn xung quanh, nhẹ giọng nói.
Nhìn ra cửa xe, chỉ thấy một người đàn ông đeo mạng che mặt màu trắng bước xuống xe.
“Buổi tối đeo mạng che mặt, người này điên rồi, giả vờ nguy hiểm quá mức!”, Trương Phong nhìn người nọ cáu kỉnh nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!