Chương 687
Người đàn ông đẹp trai tới mức quá đáng kia đi về phía Tần Lam trên sàn nhảy.
Nếu như cô đoán không nhầm thì đây chính là kẻ mà Trương Phong nói tới. Bất luận hắn là nam hay nữ thì những kẻ có vẻ ngoài càng đẹp lại càng biết lừa người.
Dạng phụ nữ hay đàn ông lớn lên vừa đẹp vừa lương thiện, hiếu thuận với cha mẹ, có thể nói ra những điều tốt đẹp lại còn biết kiếm tiền thì chỉ tồn tại trong tiểu thuyết hoặc trên tivi mà thôi.
Còn nếu bạn tìm ở những nơi thối nát thì cũng chỉ tìm được những con người thối nát chứ không hơn không kém.
Bởi vì những người thành công chân chính sẽ không tới những nơi như quán bar này, và những cô gái xinh đẹp đẳng cấp thực sự cũng như vậy. Họ cần giải sầu thì sẽ tìm những nơi sang trọng và bao trọn gói chứ không đi quẩy bar.
Có người cứ thích tìm đối tượng trong đống rác rồi lại quay ra oán trách thứ mình tìm thấy là đồ cặn bã!
Xong đến khi bạn chơi chán chê lại muốn tìm một người thật lòng với mình! Trò gì thế này! Người thật lòng đã không chọn bạn có biết không?
“Hello hai người đẹp, đi một mình sao?”, người đàn ông kia bước đến, mỉm cười đầy lịch lãm.
Không thể phủ nhận chỉ riêng nụ cười của hắn đã đủ khiến con người ta xao xuyến.
Người đời cứ luôn miệng chê bai đàn ông không đứng đắn nhưng thực ra phụ nữ cũng vậy cả thôi.
Nhìn thấy người có vẻ ngoài đẹp đẽ thật chỉ muốn dán chặt mình lên cơ thể người ta. Giờ không còn là thời đại nam đòi ngủ với nữ nữa mà là nữ muốn ngủ với nam.
Nếu như lúc bạn và một người phụ nữ thuê phòng, phát hiện nội y trên dưới cô ấy không cùng một bộ thì xi chúc mừng bạn đã bước vào ‘ao cá’ của người phụ nữ này rồi.
Hải vương không phải chỉ có đàn ông! (Hải vương chỉ nam hoặc nữ cùng lúc có quan hệ cực kỳ mập mờ với người khác giới.) Tần Lam mặc kệ hắn ta. Cô tiếp tục lắc lư theo điệu nhạc: “Thừa thãi, tôi chỉ sợ một nửa người đã đủ dọa chết anh rồi. Lại còn một mình với hai mình!”
“Ha ha, người đẹp này thật biết cách nói đùa!”, người đàn ông mỉm cười ấm áp. Sau đó lại quay đầu nhìn Hồng Yên: “Người đẹp, tôi có thể mời cô nhảy một điệu không?”
“Được… được thôi!”
Không ngờ Hồng Yên lại đồng ý nhanh như vậy. Tần Lam vốn còn muốn ngăn cả nhưng theo bản năng liếc về phía Trương Phong đang ngồi trong góc, chỉ thấy anh vẫy vẫy tay, ý bảo cô đừng quan tâm.
Luyến tiếc đứa trẻ sẽ không tóm được sói, không để người đàn ông này tiếp cận Hồng Yên thì Trương Phong cũng không thể chắc chắn Hồng Yên có phải là cô gái sinh vào ngày âm giờ âm hay không. Bọn chúng chắc có một phương pháp xác định đặc biệt nào đó, nên từ khoảnh khắc tiến vào cửa là chúng đã nhìn thẳng về phía sàn nhảy.
Vẻ ngoài của Tần Lam còn đẹp hơn cả Hồng Yên, nhưng chúng lại chỉ mời Hồng Yên nhảy, thế này đã chứng tỏ rõ vấn đề rồi.
Nhảy là giả, xác định con mồi mới là thật.
Vì muốn Dương khí toát ra từ người mình nên Trương Phong mới dán tận mấy tầm bùa để giấu đi Âm khí.
Loại hành thi này quá lanh lợi, nếu như bị bọn chúng phát hiện thì coi như mọi công sức sẽ đổ hết xuống sông xuống biển mất.
Cho nên hắn dùng bùa Âm che giấu dương khí trên người mình để không rút dây động rừng.
Lúc Trương Phong đang uống rượu thì di động của hắn rì rì kêu lên. Hắn lấy ra xem. Là tin nhắn của Tần Lam hỏi tiếp theo nên làm gì.
Với tính khí nóng vội của Tần Lam thì chắc chắn cô muốn ra tay ngay khi mục tiêu xuất hiện. Nhưng Trương Phong chỉ trả lời rằng, thời cơ chưa tới, hãy chờ đợi để thả con săn sắt bắt con cá rô.
Hắn cũng không biết rốt cuộc loại xác sống này có bao nhiêu tên, nói không chừng số lượng sẽ rất nhiều, giết một con chẳng có tác dụng gì. Hơn nữa khi chúng chưa có biểu hiện gì bất thường thì nhìn chẳng khác gì người bình thường. Nếu mà đột nhiên bắt chúng thì khác gì là đánh rắn động rừng.
Nói vậy chứ Trương Phong có cách khiến hắn hiện hình. Chỉ có điều bắt được một tên mà để lộ hành tung thì sẽ khiến những tên khác trốn thoát mất.