Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 561

Bạch Như Nguyệt cũng không mạnh miệng, dù sao nhà họ Bạch cũng nắm giữ kinh tế trọng điểm ở phía Nam, chắc chắn sẽ có vốn lưu động hùng hậu. Chẳng qua bây giờ tiền ảo và chi phiếu đang được ưa chuộng.

Nếu chỉ lấy ra chút ít tiền mặt thì không thành vấn đề, nhưng bây giờ, có lẽ chỉ mình nhà họ Bạch mới gom được số tiền hơn chục tỷ trong thời gian ngắn nhất mà thôi.

Chỉ riêng ở thành phố Nam Đô đã có mười mấy ngân hàng quốc tế, nếu vẫn thiếu tiền mặt thì có thể rút thêm từ các tỉnh, thành phố, quận, huyện lớn, còn thiếu nữa thì rút từ các ngân hàng Thụy Sĩ ở nước ngoài.

Sở dĩ Bạch Như Nguyệt không rút tiền từ ngân hàng Hoa Hạ ở Yến Kinh cũng vì thế lực của nhà họ Tư Đồ bên đó rất khổng lồ, nếu họ muốn ngăn cản thì dễ như trở bàn tay.

Tư Đồ Yên tức tái mặt: “Nguyệt Nguyệt, em không thể đón nhận ý tốt của anh à? Cho dù chúng ta bắt đầu từ việc làm bạn thì cũng được chứ sao!”

“Chúng ta là bạn còn gì nữa, vì là bạn nên anh muốn bao nhiêu thì tôi cho anh bấy nhiêu tiền, không hề mặc cả mà!”, Bạch Như Nguyệt cười lạnh.

Họ là kiểu bạn bè xa lạ nhất, chỉ ở mức nếu đi ngang qua nhau thì gật đầu chào hỏi mà thôi.

Sau khi nhận lấy cỏ Long Tiên, Bạch Như Nguyệt quay người đi thẳng tới một chiếc xe đang đỗ ven đường, Long Hưng Điền lập tức mở cửa xe cho cô ấy.

Số tiền mà cô ấy mang đến chất thành một ngọn núi nhỏ, cao ngang ngửa hai tầng lầu, thậm chí không phải nói ngoa, có lẽ tầng một của nhà hàng này cũng không đủ rộng để bày số tiền đó!

“Anh Tư Đồ, bây giờ… chúng ta làm gì đây?”, Trương Đình Ngọc cười khổ.

Tư Đồ Yên quay sang nhìn anh ta, trầm giọng nói: “Chẳng phải anh đã theo sư phụ tu luyện từ nhỏ à? Dùng chân khí Vô Cực của anh để bắt cô ấy về đây cho tôi, hôm nay tôi không tin không làm gì được cô ấy!”

“Thôi đừng! Tôi vẫn muốn sống thêm mấy năm!”

“Anh sợ à?”

Trương Đình Ngọc khẽ lắc đầu: “Cái khác không dám nói, chắc chắn lá gan của tôi to nhất, nhưng có câu nói này, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nơi đây là Nam Đô, không phải Thục Châu hay Yến Kinh, nếu anh dám làm gì Bạch Như Nguyệt, đừng nói là nhà họ Bạch, có lẽ ngay cả bố anh cũng không bỏ qua cho anh đâu đấy!”

Thật ra anh ta không nói sai, Bạch Như Nguyệt không chỉ thuộc về nhà họ Bạch, mà đang mang lại lợi ích cho cả Hoa Hạ, nếu Tư Đồ Yên khiến cô ấy gặp chuyện hoặc bị kích thích rồi gây ra một loạt phản ứng dây chuyền, không ai có thể đo lường được tổn thất đó!

Đến khi đó, chắc chắn những gia tộc bị ảnh hưởng sẽ chĩa mũi nhọn về phía nhà họ Tư Đồ, thế chẳng phải là đang chuốc họa vào thân chắc?

“Hừ! Đừng lấy mấy chuyện đó ra để dọa tôi, chỉ là tôi thấy khó chịu nên mới nói thế mà thôi!”, Tư Đồ Yên cũng cạn lời, không ngờ tên này lại nói huỵch toẹt ra như thế.

Trương Đình Ngọc chỉ cười nhạt, nụ cười của anh ta khiến vô số cô gái đang ở đó si mê, từ bà lão tám mươi cho tới bé gái tám tuổi.

“Đẹp trai thật đấy, người đàn ông này là ai vậy, là ngôi sao nào vừa tới thành phố Nam Đô của chúng ta à?”

“Có thể lắm, nhưng ngôi sao cũng không đẹp trai như thế, anh ấy còn đẹp hơn cả nữ, muốn xin zalo quá đi!”

“Sao cô cứ thấy trai đẹp là đòi xin zalo thế, cô không thích Khôn Khôn nhà cô à?”

“Cô quản tôi à, tôi thích trai đẹp không được chắc?”

“…”

Tuy Tư Đồ Yên cũng đẹp trai nhưng chưa tới mức khiến người ta điên đảo như Trương Đình Ngọc, anh ta còn quyến rũ hơn cả phụ nữ ấy chứ.

Khi đứng chung với anh ta, Tư Đồ Yên bị lép vế ngay.

“Tôi nói này, hình như sức sát thương của anh lớn quá rồi đấy? Anh có biết loại người như anh rất thích hợp đi làm chuyện xấu không, vì sẽ không ai nghi ngờ anh, dù sao trông anh cũng không giống người xấu mà!”, Tư Đồ Yên nhìn Trương Đình Ngọc, bất đắc dĩ lắc đầu.

Không ngờ Trương Đình Ngọc lại cười khổ: “Hồi trước còn hoành tráng hơn thế này cơ!”

Lúc này, đã có một số fan nữ lấy hết can đảm, bước đến xin số, thậm chí có người còn hỏi luôn rằng anh ta có rảnh không, họ sắp phát cuồng hết cả rồi.

“Anh đẹp trai, cho em xin zalo được chứ? Em… em chỉ muốn kết bạn với anh thôi…”

“Em không cần zalo của anh, mọi người đều là người trưởng thành, em nói thẳng nhé! Tối nay anh có rảnh không?”

“Xinh đẹp thật đấy! À không, đẹp trai thật đấy, nếu em có bạn trai thế này, có lẽ em chẳng buồn ăn cơm luôn!”

“Kết hôn với em đi, để em nuôi anh nhé!”

“…”

Câu gì cũng có, quan trọng nhất chính là những cô gái đang nói mấy câu mất hết liêm sỉ này cũng là nữ thần trong mơ của vô số người.

Trương Đình Ngọc đẩy họ ra: “Rất xin lỗi, tôi bị bệnh ưa sạch sẽ, chỉ thích cô gái nào chưa từng chạm vào đàn ông thôi!”

“Mẹ kiếp, anh biết chơi thật!”, Tư Đồ Yên lườm anh ta, tức giận nói.

Quả nhiên Trương Đình Ngọc vừa dứt lời, đám đông đang vây quanh bỗng ít hẳn, cuối cùng chỉ còn mấy người đứng trước mặt anh ta thôi.

Tuy Trương Đình Ngọc có vẻ nhã nhặn nhưng lại làm những chuyện cầm thú, anh ta dẫn cả năm cô gái đó đi.

“Ê? Anh không mang tiền đi à?”

Tư Đồ Yên nhìn đống nhân dân tệ trên mặt đất, cười khổ.

Trương Đình Ngọc hào phóng khoát tay: “Cho anh đấy!”

“…”

Tư Đồ Yên tìm được cây cỏ Long Tiên kia ở Thục Châu, đương nhiên cũng có sự trợ giúp rất lớn từ Trương Đình Ngọc. Có thể nói rằng nếu không có anh ta thì gần như không thể tìm thấy cây cỏ Long Tiên đó.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!