Chương 216: Đừng động vào người đàn ông của tôi
“Dù anh ở trong này bao nhiêu lâu thì em cũng đợi anh! Nếu anh bị xử mười năm thì em sẽ tới đón anh năm em hơn ba mươi tuổi, nếu là hai mươi năm, thì bốn mươi tuổi em tới đón anh!
Những người con gái khác thì anh không biết nhưng đối với cô nàng An Nhiên này, đừng chỉ thấy vẻ ngoài của cô ta yếu đuối, một khi cô ta đã quyết định thì không thể nào thay đổi được.
Cô ta dọa Mạc Phong hết hồn: “Anh…thực ra anh không tốt như em nghĩ đâu…, anh là một kẻ lưu manh, không nhà không cửa, có rất nhiều người tốt hơn anh, em cũng không cần đối tốt với anh như vậy…”
“Những người khác dù tốt tới mấy cũng không phải là anh…em biết em không xứng…nhưng…anh đừng đuổi em có được không, em muốn ở bên cạnh anh!”, đôi mắt long lanh của An Nhiên bỗng rơi nước mắt.
Mạc Phong cũng không biết phải nói gì, với tình hình hiện tại của anh thì anh không thể hứa bất kỳ điều gì, nếu không sẽ gây ra một đống rắc rối cho An Nhiên.
Anh luôn ở bên cạnh Mục Thu Nghi bởi vì cô ấy có rất nhiều phiền phức nên anh mới vội trở về đây từ nơi xa xôi vạn dặm.
An Nhiên thì khác, thứ cô ta muốn là một cuộc sống bình lặng, tan làm về nhà nấu ăn, nuôi dạy con cái, ở bên người mình yêu.
Mặc dù là một cuộc sống hết sức bình thường nhưng hiện tại Mạc Phong không thể cho cô ta được.
Nợ tình cảm quá nhiều, e rằng cả đời này cũng không thể trả hết.
“Được rồi, cô bé ngốc này, ai đuổi em chứ! Em yên tâm, có khi qua vài ngày anh lại được thả ra đây, Mạc Phong cười khổ.
An Nhiên vội vàng lau nước mắt: “Nhưng em nghe Triệu Khải nói chuyện lần này lớn lắm, thật sự không sao chứ?”
“Cái thằng Triệu Khải này nói linh tinh gì vậy! Cái thằng chỉ nói bậy là nhanh, em đừng nghe cậu ấy, anh chỉ đập một thằng, rồi phá nhà, không cần lo lắng, cùng lắm là bị nhốt vài ngày thôi!”, anh cười khổ.
Lần này Mạc Phong cũng không biết có ai tới giúp mình không, nếu là Lý Phong thì chắc chắn anh ta sẽ giúp nhưng Mạc Phong không muốn nợ ân tình thêm nữa.
Nợ ân tình thì phải trả, mà trước đó anh đã khẳng định chắc nịnh rằng muốn phân ranh giới rõ ràng với phía bên quân đội, giờ lại nhận giúp đỡ của bọn họ thì có khác gì là trò cười không?
Anh nói như vậy chỉ là để An Nhiên yên tâm.
Lúc này trong phòng tổng giám đốc của tập đoàn Kim Tư Nhã.
Mục Thu Nghi cầm điện thoại gọi nãy giờ, chuyển đường line mấy lần mới kết nối được.
“Alo, chủ tịch Châu phải không?”, cô cầm chặt điện thoại, nói với vẻ kích động.
Đầu dây bên kia không phải ai khác mà chính là Châu Nhược Niên, bố của Châu Phi.
“Có chuyện gì không cô Mục?”, Châu Nhược Niên hừ giọng.
Cô vội vàng cười: “Tôi có nghe nói về chuyện ngày hôm nay, nhưng chuyện đó cũng không phải trách nhiệm của một người.
Ông yên tâm, tôi sẽ đền bù việc tu sửa câu lạc bộ cho bên ông, ông xem chuyện này như vậy thôi được không?”
“Như vậy thôi? Ha ha! Cô Mục nói nghe nhẹ nhàng quá, con trai tôi bị thương toàn thân, xương gãy cả trăm chỗ, dù cô có bồi thường toàn bộ thì thằng nhóc đó cũng đừng hòng sống sót rời khỏi Giang Hải!”, Châu Nhược Niên kiên quyết.
Rầm… Mục Thu Nghi tức giận đập bàn: “Châu Nhược Niên, ông đừng ức hiếp người quá đáng! Nhà họ Châu được lắm, động vào người đàn ông của tôi nhưng cũng phải biết chừng mực thôi!”
“Cô…”
Châu Nhược Niên chưa kịp nói thêm gì thì đã bị Mục Thu Nghi ngắt máy.
Một lúc lâu sau cô mới phản ứng lại: “Vừa rồi…mình đã nói gì vậy?”
“Mình hồ đồ đến vậy sao?”
Tại sao lại có thể nói ra được những lời như vậy chứ, động vào người đàn ông của tôi thì cũng có chừng mực thôi!
“May mà gã đó không nghe thấy, nếu không sẽ cười vào mặt mình mất!”, Mục Thu Nghi thở phào.
Cơ thể cô mềm nhũn đổ oặt ra ghế. Cô đang nghĩ xem nên tìm luật sự nào thì máy tính bỗng hiện lên một đoạn tin tức.
Nói chính xác là một bức hình.
Mục Thu Nghi lập tức bấm vào, đôi mắt cô trợn tròn kinh ngạc: “Đây là…”
Tại tập đoàn Từ Thị ở Giang Hải.
Từ Giai Nhiên cũng ngây người khi mở đoạn tin đó ra.
Một bức hình đột ngột xuất hiện trên facebook của Dương Thái Nhi.
Là bức hình của cô ta và Mạc Phong.
Nhìn có vẻ là bức hình chụp gần đây.
“Ha ha! Cuối cùng cũng xuất hiện rồi!”, Từ Giai Nhiên khoanh tay khẽ cười nhìn bức ảnh.
Thứ cô ta chờ đợi chính là xem ai là kẻ đứng sau lưng Mạc Phong.
Vừa mới xảy ra chuyện thì người nổi tiếng đã tung ra bức hình như thế này đây!
Người khác có khi chỉ biết Dương Thái Nhi chỉ là một diễn viên mà không hề biết rằng sức mạnh đằng sau cô ta lớn tới mức nào.
Nhà họ Dương có tầm ảnh hưởng không hề nhỏ ở Yến Kinh nên lá ngọc cành vàng của gia tộc này không cần thiết phải nổi tiếng nhờ scandal.
Vậy mà thông tin này lại xuất hiện ngay sau khi Mạc Phong xảy ra sự cố.
Mặc dù Dương Thái Nhi chỉ đăng một bức hình và không nói gì nhưng điều đó đã khiến rất nhiều người phải suy đoán.
Từ Giai Nhiên chậm rãi đứng dậy, đi về phía cửa sổ.
Ngoài trời đang tối dần, những ánh đen neon lấp lánh.
“Thú vị! Trò chơi mới bắt đầu thôi, đừng dừng lại!”, cô ta khẽ lắc ly rượu vang trong tay và nhoẻn miệng cười.
Giang Hải.
Trong khuôn viên nhà họ Châu.
“Hừ, thằng nhóc, để tao xem rốt cuộc mày có ba đầu sáu tay hay không! Ở Giang Hải này, tao mới là người quyết định!”, Châu Nhược Niên nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm giọng.
Reng reng reng… Điện thoại bên cạnh đổ chuông.
Ông ta chậm rãi nhấc máy: “Tôi là Châu Nhược Niên! Ai vậy?”
“Chủ tịch Châu! Mau mở máy tính xem tin tức!”, đầu dây bên kia kinh hãi hô lên.
Châu Nhược Niên ngây người, vội vàng mở máy tính, vừa mở ra đã nhảy dựng ngược.
“Hoa đán đang nổi tiếng công bố người tình bí mật?”