Từ Giai Nhiên nói xong liền cúp điện thoại, Mạc Phong sau khi cất điện thoại cũng nhanh chóng đứng dậy rời đi.
“Anh, anh đi đâu vậy?”, Tiếu Nhã lúc này vừa bưng ly cà phê bước ra khỏi bếp: “Em pha cà phê cho anh này, anh nếm thử đi!”
Mạc Phong phất tay: "Không cần đâu, nhóc tự mình uống đi!"
Diệp Đông Thanh lúc này cũng đang cầm một miếng bánh mì: "Anh cũng đi ra ngoài sao?"
"Ừ! Ra ngoài làm chút chuyện!”, anh gật đầu, sau đó nhận ra, nói: "Tại sao em lại nói ‘cũng’?"
"Chị gái em đến bảo em ra đón chị ấy!"
"..."
Diệp Đông Lâm tới?
Miệng Mạc Phong khẽ giật mình một cái: "Bây giờ em đến sân bay sao?"
"Đúng vậy, chị em đã đến từ sáng rồi, nói mang cho em món táo tàu yêu thích của em, nhân tiện, chị ấy nói muốn gặp anh đấy!"
"Dẹp đi, cứ gặp mặt là cãi nhau, anh với cô ấy là oan gia, không gặp nhau thì tốt hơn!"
Anh nhanh chóng lấy áo khoác bước ra khỏi cửa, cuốn sách "Nhật Nguyệt Bảo Điển” rơi ra khỏi túi.
"Đây là cái gì?”, Diệp Đông Thanh cầm lên xem "Bách khoa toàn thư về nuôi lợn chuyên nghiệp? Anh chuyển nghề rồi sao? Không bán thuốc nữa mà bắt đầu nuôi lợn à?"
Mạc Phong bước tới, vỗ nhẹ vào đầu cô ấy: "Đúng vậy, nuôi mấy bé lợn của anh!"
"Anh thử nói bọn em là lợn lần nữa xem!"
"Peppa ngoan!"
"..."
Diệp Đồng Thanh giơ tay định đánh anh, nhưng Mạc Phong đã né được rất dễ dàng.
Bây giờ cô ấy có sức để đánh người, xem ra dạo gần đây cơ thể của cô ấy đã hồi phục tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!