Thường Vân Sam đứng đó cũng phải lấy ống tay áo chắn luồng khí ập tới: “Ôi trời! Mới có mấy hôm không gặp mà thằng nhóc đã mạnh tới vậy sao?”
“Ha ha, kiếm Tàn Uyên không bao giờ chọn sai người! Sau khi nó chọn được chủ nhân, người sử dụng kiếm càng mạnh thì nó cũng sẽ càng mạnh. Từ kiếm khí có thể cảm nhận được Tiểu Phong gần đây tiến bộ không ít", Mạc Yến Chi chắp tay sau lưng, cười với vẻ được an ủi.
Ông không giúp Mạc Phong là vì muốn để anh tự hiểu rõ hơn các loại trận pháp của bách gia chư tử. Để lần sau có gặp lại thì anh có thể dễ dàng hóa giải được.
Thường Vân Sam cũng khẽ mỉm cười: “Năm xưa kiếm Tàn Uyên chọn ông nhưng ông lại cứ một mực đòi hủy hoại mệnh cách đế vương của mình cơ. Đúng là nghiệt duyên!”
“Người còn có lúc sơ suất thì đương nhiên cũng có lúc kiếm Tàn Uyên nhìn nhầm. Tôi của năm xưa không thể bằng thằng bé của hiện tại đâu!”, Mạc Yến Chi cúi đầu cười xấu hổ.
Năm ông hai mươi tuổi, tâm cảnh còn chưa đạt tới mức trưởng thành như Mạc Phong hiện tại, chưa thể nào hành động dứt khoát như vậy được.
Nếu như năm xưa Mạc Yến Chi có được tâm cảnh như bây giờ thì e rằng tám đại gia tộc đã bị san bằng từ lâu rồi.
Mạc Phong thì khác. Từ năm mười sáu tuổi anh đã phải trải qua những chuyện mà có những người cả đời không bao giờ trải qua. Ở châu Âu, bạn phải là người vừa ác vừa tàn nhẫn. Như vậy mới có thể tồn tại được.
Lúc mới dấn thân, anh sợ máu, thậm chí đến cả máu động vật cũng sợ.
Nhưng sau khi trải nghiệm nhiều, chứng kiến nhiều thì không còn thấy sợ nữa, thậm chí đôi khi còn cảm thấy hưng phấn.
Đàn ông sợ nhất là tỏ ra yếu đuối vào đúng lúc quan trọng. Không phải lúc nào cũng có thể lương thiện, nhất là khi đối diện với kẻ địch.
Năm xưa chính vì Mạc Yến Chi lương thiện quá nên mới bị tám gia tộc lớn đuổi bắt. Thời gian trôi qua, nhà họ Mạc năm nay không còn như năm xưa nữa. Giờ ông cũng không còn là ông của ngày xưa.
Trong sân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!