Nội dung tin nhắn là: "Em về đi, anh thực sự không muốn nhìn thấy em khóc nữa. Cả đêm qua anh không ngủ, mỗi lần nhắm mắt là hình ảnh em ôm anh, xin anh đừng rời đi lại hiện lên. Anh xin lỗi, vì có lẽ kiếp này anh chỉ có thể đi cùng em tới đây thôi, kiếp sau anh thà không cần ăn sung mặc sướng cũng phải đi tìm em! Dưới ngăn kéo của anh có một tấm thẻ năm triệu tệ. Em hãy rời Giang Hải đi đến bất kỳ một thành phố nào đó, rồi tìm một người yêu em, em nhé”.
Mộ Dung Trầm Chương và Từ Giai Nhiên không phải là những người duy nhất liên hôn theo kiểu này, rất nhiều người đều kết hôn như vậy. Hai gia tộc liên hôn chủ yếu là muốn có một đứa con nối dõi, như vậy với có thể củng cố lợi ích của hai gia tộc.
Vì vậy, về cơ bản chỉ cần có một đứa con, cả hai sẽ ra ở riêng, ban ngày đi chơi bên ngoài thế nào cũng được, tối về ậm ừ một hai câu là xong. Trước mặt người thân và bạn bè cũng phải giả vờ rất tình cảm, nhưng thực chất hai người từ lâu đã phai nhạt tình cảm.
Đứa trẻ cũng vì thế mà trở thành vật hi sinh vô tội nhất!
Bởi vì chỉ khi hai người họ sinh ra một đứa trẻ mới có thể tránh được những phiền phức nhất định, thật ra Mộ Dung Trầm Chương cũng định làm như vậy, sau khi kết hôn thì bàn bạc với Từ Giao Nhiên, sau đó hai bên sẽ không làm phiền lẫn nhau nữa.
Nhưng sau đó Mộ Dung Trầm Chương lại từ chối không làm, xã hội ngày nay chỉ cho phép có một vợ, những người còn lại chỉ có thể làm vợ lẽ, đối với một số người thì không thành vấn đề, nhưng đối với Trần Nhã thì anh ta lại thấy quá bất công.
Trần Nhã tài năng và xinh đẹp, hoàn toàn có cơ hội để tìm một người đàn ông tốt hơn, có lẽ tìm một đại gia cũng không thành vấn đề.
Trần Nhã nhìn chằm chằm vào điện thoại mà nước mắt không khỏi lăn dài trên gò mả, cả người như bị sét đánh, như bị ai đó cướp mất linh hồn, cơ thể cô ấy cứ thế từ từ trượt xuống khung cửa.
Cô ấy nhanh chóng gõ bàn phím điện thoại: "Em không cần tiền, em chỉ muốn anh ở bên, hai người có thể kết hôn mà em cũng không cần danh phận, em chỉ xin anh tới thăm em một tuần một lần là được, những thứ khác em không cần, thật đấy!"
Sau khi đọc tin nhắn trên điện thoại, Mộ Dung Trầm Chương tự giễu cười một tiếng: "Mình không đáng mặt đàn ông đâu! Đến cả người phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được, thật sự không đáng mặt đàn ông!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!