Chương 1203
“Cái gì?”
Mấy người mặc đồ đen lập tức ra tay. Nhược Hi thấy vậy kinh hãi kêu lên: “Bảo vệ khách!”
Toàn bộ nhân viên phục vụ trong đại sảnh lao về phía trước. Đám đông ở bên ngoài cũng không ngừng xông vào trong.
Cả thảy cũng phải bốn, năm mươi người.
Mấy vị khách sợ tới mức chui xuống gầm bàn. Trong tay đám mặc đồ đen có những cây kim bạc cỡ nhỏ, chỉ cần bị đâm trúng là lập tức sẽ bị nhiễm virus T3. Làm vậy dễ dàng hơn động tay động chân nhiều.
Dưới sự chỉ đạo của Thương Hồng, tất cả mọi người đều chạy vào trong sơn trang.
Khách khứa không bị thương nhiều nhưng người của Ngũ Âm Lục Luật thì bị chết thảm không ít.
Hiện trường hỗn loạn như một nồi cháo. Nhưng Mạc Phong và lão già cũng như ba vệ sĩ bên cạnh lão thì vẫn đứng yên bất động.
Ba tên đó chưa từng rời khỏi lão ta nửa bước.
“Nhóc con, nếu cậu không muốn những sinh linh kia phải chết thì tốt nhất đừng xen vào chuyện này”, lão già trầm giọng mang theo vẻ khinh thường.
Mạc Phong siết chặt nắm đấm hét lên: “Hôm nay dù có phải chọc thủng bầu trời thì các người cũng đừng hòng đưa người đi”.
Bốp, bốp, bốp!
Lão già vỗ tay, một hàng dài những tên mặc áo đen lập tức lao lên phía trước.
Mạc Phong và Nhược Hi bị bao vây. Chúng xếp vòng tròn chặt kín.
“Bảo vệ thiếu chủ và Âm Hậu!”, Mộc Linh Lung đứng bên ngoài hô lên.
Nhược Hi cúi đầu: “Đừng tới! Đi bảo vệ những người khác đi. Vặn điều hòa xuống nhiệt độ thấp nhất. Những người bị nhiễm bệnh dùng rượu rửa vết thương rồi ngâm vào nước lạnh, như vậy có thể làm giảm mức độ phát tán của chất độc!”
“Nhưng…”
“Không nhưng nhị gì cả! Lời của tôi là mệnh lệnh”.
“Vâng!”