Chương 1027
Cộc cộc cộc!
Lúc này, một cô gái cầm điện thoại di động bước nhanh vào: “Chị Từ, chị có điện thoại!”
“Không thấy tôi đang họp sao? Không nghe!”
“Là anh Mạc gọi đến!”
Từ Giai Nhiên vốn đang cau mày khó chịu, lúc này lông mày liền giãn ra: “Cô nói là ai cơ?”
“Anh Mạc, vẫn chưa cúp máy đâu ạ, anh ấy nói là tối nay muốn mời chị đi ăn cơm!”
Ngay khi cô gái vừa dứt lời, Từ Giai Nhiên nhanh chóng bước tới, giật lấy điện thoại, bước ra khỏi cửa.
Tất cả mọi người trong phòng họp đều chết lặng.
“Sếp Từ, cô còn chưa nói cho chúng tôi cách giải quyết. Làm sao chúng tôi có thể giành được mảnh đất đó chứ?”, một người đàn ông trung niên đeo kính khó hiểu nói.
Nhưng Từ Giai Nhiên đã bước ra khỏi cửa mà không thèm quay đầu lại.
Khi đến ban công công ty, cô ấy mới cầm điện thoại di động lên, vẻ mặt ngượng ngùng nói vào điện thoại: “Nghe nói anh định mời em đi ăn tối?”
“Haizz, để liên lạc với cô Từ quả là khó khăn, có phải tôi gọi điện đến không đúng lúc không?”, Mạc Phong ở đầu bên kia điện thoại cười gượng gạo.
Từ Giai Nhiên vội vàng nói: “Đương nhiên là không, chỉ cần là anh gọi, lúc nào cũng đúng lúc cả! Còn anh ấy, nói biến mất là biến mất tiêu luôn, nửa tháng nay em chả nghe thấy tin tức gì về anh cả, nghe người ta nói mới biết anh đi Nam Khương, mấy ngày trước, Nam Khương mưa lớn, đã hai đêm em không ngủ được rồi, gọi điện cho anh thì toàn ngoài vùng phủ sóng. Em nói chứ, anh Mạc, anh có thể đừng tự dưng mất tích thế được không, như thế sẽ làm người ta lo lắng đấy!”
Đầu bên kia, Mạc Phong đưa điện thoại ra xa khỏi tai, cười tủm tỉm nói: “Tôi rời đi khiến cô lo lắng à?”
“Đúng thế! Em… em là đối tác của anh. Chúng ta có mối hợp tác về tài chính lớn như vậy. Nếu anh ôm tiền chạy mất thì làm sao? Thế nên lần sau phải cho em biết anh đang ở đâu, nếu không em sẽ lo lắng đấy!”
“…”
Có một số chuyện không cần nói quá rõ ràng, dù sao con gái cũng nên kín kẽ một chút, nhưng Mạc Phong lần nào cũng giả vờ như không hiểu chuyện gì, suýt để cho Từ Giai Nhiên lo chết.
“Được rồi, tôi đang ở dưới lầu công ty của cô, tôi đích thân đến đón cô đi ăn tối đấy, cô xuống đi!”, Mạc Phong ném ra một câu xong liền cúp máy.
Từ Giai Nhiên vội vàng xuống lầu, đi như thể giày cao gót được dùng để chạy không bằng.
Xuống lầu, đã thấy Mạc Phong khoanh tay đứng ngoài cửa, cô ấy lao tới không chút do dự cùng lo lắng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!