Chương 1017
“Cô đang đợi tôi sao?”, nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô ấy, Mạc Phong không khỏi cảm thấy hơi đau lòng, thậm chí còn thoáng nghĩ đến dáng vẻ dịu dàng, yểu điệu của Diệp Đông Thanh.
Khương Na khẽ quay đầu lại nhìn thấy anh, cô ấy lập tức nở một nụ cười tươi tắn để lộ lúm đồng tiền không quá sâu: “Anh đến rồi! Chuẩn bị đi sao?”
“Ừ, tôi định bảo cô dẫn tôi đi tìm linh chi Lửa, sức khoẻ cô có ổn không đấy?”
Cô ấy đứng dậy xoay người một vòng: “Không sao, tôi chỉ hơi buồn ngủ thôi!”
Mạc Phong dùng một tay nắm lấy cổ tay của Khương Na, lúc đầu cô ấy chưa kịp phản ứng, vội vàng muốn rút tay ra nhưng đã bị anh nắm chặt nên không tài nào động đậy được.
Anh nắm lấy tay cô ấy không phải để giở trò đồi bại mà là để bắt mạch, lúc này mạch của cô ấy đã ổn định, nhưng nhịp đập của mạch không giống như mạch của một cô gái mười tám tuổi mà giống như mạch của một người già. Thoạt nhìn thì bên trong cô ấy rất kỳ lạ, tựa một người đang suy yếu ở tuổi ngũ tuần.
Soạt!
Anh lấy ra mấy cây kim bạc, nhanh chóng đâm vào huyệt đạo chính của Khương Na: “Cô ngồi đi, tôi giúp cô thông huyết!”
“A!”
Mạc Phong không cho Khương Na có cơ hội để phản ứng lại, anh dùng một tay khoác hẳn lên vai khiến cô ấy bắt buộc phải ngồi trên mặt đất.
“Vậy thì… hay là cô cởi áo ra trước đi Cô yên tâm, tôi là người học y, chắc chắn sẽ không nhìn linh tinh.
Tôi muốn giúp cô điều hòa nội tạng và kích hoạt năng lượng tiềm tàng của mỗi cơ quan!”