Chương 990:
Có lẽ sếp của anh ta giàu nứt đổ đố vách.
Đúng là “Liệt Hỏa” rất quý giá, nhưng cũng chỉ là một sợi dây chuyền mà thôi, có thể nó vô giá với một số người, nhưng không thể tránh khỏi phải đo lường bằng tiền bạc.
2400 tỷ không phải là con số nhỏ, tỉ mỉ cân nhắc, không có lời chút nào.
“2400 tỷ lần một!”
Người dẫn Chương trình gọi đến lần thứ ba, vẫn không có ai ra giá.
Cuối cùng, người thần bí ấy đã đấu giá thành công, mua “Liệt Hỏa” với giá 2400 tỷ.
Phong Hải quay đầu nhìn Mộ Tấn Dương.
Diệp Du Nhiên không nén nổi sự tò mò, cô kéo tay áo Mộ Tấn Dương: “Anh có thể đoán được ai mua không?”
Mộ Tấn Dương nhướn mày, không trả lời.
Diệp Du Nhiên cảm thấy lúng túng, cô buông tay anh ra, cười gượng rồi nói: “Tôi cảm thấy người mua chắc là tên ngốc nhà giàu.
Không biết vì sao, cô vừa mới nói dứt lời, sắc mặt Mộ Tấn Dương đã sa sầm xuống.
Anh lạnh lùng liếc Diệp Du Nhiên, ánh mắt như bị phủ lên một tầng sương giá, lúc nhìn cô như muốn đóng thành băng.
Diệp Du Nhiên cảm thấy lạ lùng hết sức, cô có nói anh ta ngốc nghếch lắm tiền nhiều của đâu, anh ta tỏ thái độ với cô làm gì?
Không đấu thắng “Liệt Hỏa”, mặc dù Diệp Du Nhiên hơi thất vọng, nhưng chắc hẳn người mua Liệt Hỏa thật lòng yêu thích nó, chứ bằng không sao lại chi nhiều tiền như thế. Nghĩ như thế, hình như không còn thấy mất mát nữa
“Liệt Hỏa” là vật phẩm đấu giá cuối cùng ở ngày đầu tiên, những món đồ cuối cùng ở buổi thứ hai và thứ ba chỉ có thể quý giá hơn mà thôi.
Diệp Du Nhiên nôn nao trông chờ.
Bởi thế, “Liệt Hỏa” đã bán đi rồi, đồng nghĩa với việc buổi đấu giá ngày hôm nay đã kết thúc.
Lúc ra về, Phong Hải tìm cô: “Du Nhiên, đi ăn chung với cậu không?”
Nào ngờ, Mộ Tấn Dương bước lên trước, chặn trước mặt cô, nhưng lại nói chuyện với Phong Hải: “Tôi có việc muốn nói với cô ấy”
Phong Hải cười nhẹ: “Du Nhiên, ý cháu thế nào?”
Anh ta đẩy vấn đề qua cho Diệp Du Nhiên.