Chương 983:
Gương mặt của người này lại rất quen thuộc, Diệp Du Nhiên kinh ngạc há miệng, trong lòng gọi tên người kial
Lý Yến Naml
Mộ Tấn Dương đi từ trong LK ra, bầu trời đã sụp tối.
Tài xế mở cửa cho anh, Mộ Tấn Dương khom lưng chui vào xe.
Anh nhìn ra ngoài khung cửa sổ, đôi mắt sâu thẳm không hề gợn lên chút cảm xúc nào, giọng nói cũng hết sức bình tĩnh: “Mấy giờ rồi “Sắp tám giờ” Tài xế nhìn anh qua tấm kính chiếu hậu, cẩn thận trả lời.
Mộ Tấn Dương không nói gì nữa.
Mới có tám giờ, còn sớm như vậy.
Mạc Tây Du nói thời gian của anh đã không còn nhiều nữa
rồi, nhưng mà anh lại cảm thấy ngày nào cũng dài đằng đãng.
Anh cầm điện thoại ra, bấm vào một biểu tượng rồi nhanh chóng tìm thấy một điểm đỏ trong bản đồ.
Chỉ có điều, vị trí của điểm đỏ đấy lại khiến cho anh thót tim. Anh đanh giọng nói: “Dừng xe!”
Giọng nói của anh khiến tài xế sợ hết hồn, vội vàng dừng xe lại.
Tài xế quay đầu nhìn Mộ Tấn Dương, thấy sắc mặt anh sa sầm, mặc dù trong lòng không muốn lắm nhưng tài xế vẫn lấy hết dũng khí gọi anh: “Thưa anh?”
Mộ Tấn Dương hít vào hai hơi, sắc mặt vẫn xấu đến đáng sợ. Anh buông bàn tay cầm điện thoại xuống, đanh giọng nói:
“Ra sân bay! Ngay bây giờ”
Nói dứt lời bèn gọi điện thoại dặn dò cấp dưới chuẩn bị máy bay tư nhân trước.
Sao đột nhiên cô ấy lại đi Cảnh thành.
Trong lòng chợt nghĩ đến, ngoại trừ vì Phong Hải ra cũng chẳng còn khả năng nào khác.
Lý Yến Nam cảnh giác nhìn quanh quất bốn phía, rồi mới bỏ đi.