Chương 964:
“Không có gì... Chỉ có mấy ngày cô không đến công ty Phong tiên sinh của tập đoàn công ty bên kia gọi điện thoại tới hỏi qua tình huống” Lê Bách Lạc vốn muốn hỏi xem gần đây cô xảy ra chuyện gì nhưng lại cảm thấy mình hỏi hình như cũng không thích hợp cho lắm.
Dù sao Diệp Du Nhiên cũng là cấp trên, hơn nữa cô có làm cái gì đi chăng nữa thì cũng là chuyện riêng của cô.
Phong Hải gọi điện thoại đến hỏi thăm tình hình của cô? Diệp Du Nhiên chỉ có chút ngẫm nghĩ liền gật đầu nói: “Tôi biết rồi”
“Muốn uống gì không? Cà phê hay là trà?” Lê Bách Lạc hỏi cô theo thông lệ.
Diệp Du Nhiên đã cúi đầu xử lý công việc: “Cà phê, cảm ơn” Đợi tới khi Lê Bách Lạc đi ra, đóng cửa lại xong, Diệp Du Nhiên mới khẽ ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên suy tư.
Lập tức, cô gọi điện thoại cho người thám tử trước đó đã Tìm kia.
Người thám tử rất thực tế: “Cũng không tra ra được tư liệu đặc biệt gì, giảm tiền xuống một nửa”
“Vậy trước tiên đem tư liệu tra được kia gửi cho tôi” Diệp Du Nhiên cũng không quan tâm mình phải bỏ ra bao nhiêu tiền, cô chỉ muốn xem một chút, tư liệu đặc biệt kia có cái gì. Giữa trưa, cô liền gặp mặt người của bên thám tử, lấy được tư liệu điều tra về Phong Hải ở chỗ bọn họ.
Cô lật nhìn vài trang phát hiện thật sự là không có gì đặc biệt, trong đó có rất nhiều nội dung cô đã biết rồi.
Lại lật thêm mấy trang, cô liền dừng lại ở hai chữ “Ung thư” phía trên.
Phong Hải đã từng bị ung thư, đồng thời đã là giai đoạn cuối, bệnh tình càng ngày càng chuyển biến xấu cuối cùng ra nước ngoài trị liệu.
Thời gian là ba năm trước đây, khi đó Diệp Du Nhiên còn chưa về nước.
Trừ những cái đó ra thì tất cả mọi thứ trong tư liệu đều thể hiện rất bình thường, không có bất kỳ cái gì đặc biệt.
Diệp Du Nhiên có chút khó hiểu, vì sao cô vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng vậy nhỉ.
Có lẽ đây chính là căm hận một người đến tột cùng rồi, khi trong lòng đã nhận định một người có gì đó quái lạ thì cho dù sự thật có bày ra ở trước mắt thì vẫn cứ nghỉ ngờ.
Diệp Du Nhiên lại trải qua một ngày bận rộn. Lúc tan việc, trên đường về nhà cô tùy tiện tìm một nhà hàng để giải quyết bữa tối.
Chủ yếu là do cô lười về nhà nấu cơm.
Đến dưới nhà trọ sau khi cô dừng xe lại bước xuống liền nhìn thấy một chiếc ô Diệp màu đen đang từ từ đi về phía cô bên này. Một lát sau, một người có dáng vẻ giống như vệ sĩ từ trong xe bước ra, tiến lên ngăn Diệp Du Nhiên lại: “Cô Diệp, mời cô vào trong xe ngồi một lát”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!