Chương 958:
Trước đây cô cảm thấy người đàn ông cao ráo mạnh mẽ này rất có khí phách, đem lại cảm giác an toàn cho mình, nhưng vào giây phút này, Diệp Du Nhiên chỉ hy vọng Mộ Tấn Dương đừng khỏe đến mức này.
“Mộ Tấn Dương, anh lên cơn điên gì thế này!” Diệp Du Nhiên chợt cảm thấy vốn từ vựng của mình thật nghèo nàn, cô thậm chí không biết dùng từ ngữ nào để chửi Mộ Tấn Dương.
Chỉ có điều, cô lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy dấu son đỏ tươi nằm trên cổ anh.
Dường như bản thân cô đã bị ai đó điểm huyệt vậy, không thể nhúc nhích nổi.
Mộ Tấn Dương không hề nhận ra sự bất thường của cô, anh bất đầu cởi quần áo của Diệp Du Nhiên ra.
Diệp Du Nhiên chỉ cảm thấy người mình lạnh lẽo, đôi mắt đờ đẫn, để mặc cho Mộ Tấn Dương muốn làm gì thì làm.
Người đàn ông nói những lời lẽ làm cô tổn thương vào ban ngày ấy, bây giờ lại hăng hái đến lạ lùng, tựa như bọn họ vẫn. còn nồng thắm với nhau vậy.
Đôi mắt Diệp Du Nhiên lạnh lùng như thể muốn đóng thành băng, cô đờ đân mò tay kiếm chiếc đèn đầu giường, mạnh †ay kéo nó xuống, đột nhiên đập vào đầu Mộ Tấn Dương.
Ở lần đập đầu tiên, Mộ Tấn Dương vẫn không chịu buông †ay, cứ như anh không hề cảm thấy đau chút nào.
Diệp Du Nhiên cắn răng, nhãn tâm đập thêm hai lần nữa, Mộ Tấn Dương mới ngã gục lên người cô.
Diệp Du Nhiên thở phào một hơi, ném chiếc đèn xuống mặt đất, nằm sõng soài trên giường, lúc đưa tay ôm mặt mới phát hiện ra mặt mình ướt đẫm.
Cô đẩy Mộ Tấn Dương đã bất tỉnh qua một bên, nhảy xuống giường, mặc đồ kín mít rồi đi nhanh như chạy ra khỏi phòng. Cho đến khi chạy sang một căn phòng khác, Diệp Du Nhiên mới khóa cửa lại, hoảng hốt ngồi phịch xuống mặt đất, cắn răng tay khóc rấm rứt.
Đột nhiên cô nghĩ đến rằng có thể Mộ Tấn Dương sẽ mở khóa, cánh cửa này hoàn toàn không thể cản anh ấy được. Nếu như một lát nữa anh ấy tỉnh lại...
Diệp Du Nhiên nhớ đến dáng vẻ bất chấp tất cả của Mộ Tấn Dương, đột nhiên cảm thấy rùng rợn.
Cô lại quay về phòng ngủ, cầm cà vạt lên cột hai tay Mộ Tấn Dương lại với nhau, trói thành nút chết.
Sau khi xác nhận vài lần mới đi qua chiếc ghế sô pha bên cạnh, ngồi co rút ở đấy cảm giác nhìn Mộ Tấn Dương chằm chăm.
Không biết bao lâu sau, Mộ Tấn Dương chậm rãi mở mắt dậy.
Anh mơ màng nhìn lên trần nhà, rồi nhìn quanh quất bốn phía như đang tìm gì đó, cuối cùng nhìn thấy Diệp Du Nhiên cuộn mình chợp mắt vì mệ mỏi trên ghế sô pha mới ngừng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!