Chương 953:
Tiếp đó, bên ngoài vang lên giọng nói có chút khàn khàn của Mộ Tấn Dương: “Quần áo đặt ở cửa cho em”
Câu này làm hốc mắt Diệp Du Nhiên chua xót.
Nhưng cô lại không khóc.
Mộ Tấn Dương đứng ngoài phòng tắm, nói xong thì đợi trả lời của Diệp Du Nhiên.
Nhưng, đợi rất lâu, cũng chỉ nghe thấy tiếng nước ào ào. trong phòng tắm, giọng nói của Diệp Du Nhiên mà anh chờ đợi không vang lên.
Anh thay quần áo xuống lầu.
Vân Tiên Tiên và đám bạn bè của cô ta còn đang dọn dẹp, Nam Sơn ngồi ở một bên “giám sát”.
Vân Tiên Tiên nhìn thấy Mộ Tấn Dương đi xuống, ánh mắt sáng lên, mềm mại gọi một tiếng: “Anh Mộ”
Mộ Tấn Dương như không nghe thấy, hoàn toàn không để ý cô ta.
Đám người đang lau sàn, Mộ Tấn Dương tiến về phía trước hai bước, lướt mắt thấy cọng tóc trên sàn, trâm giọng nói: “Không đủ sạch, sàn phải dùng khăn lông lau”
Người làm ở một bên nhìn nhau, họ bình thường cũng không dùng khăn lông lau sàn, tiên sinh là...
Nam Sơn biết Mộ Tấn Dương tìm người trút giận, vội đứng dậy, hắng giọng, bộ dạng nghiêm túc nói: “Không nghe thấy sao, còn không mau đi tìm khăn lông tới, để họ lau sàn” Lời vừa nói ra, lập tức có người làm đi lấy khăn lông.
Diệp Du Nhiên ra khỏi nhà tắm, vừa nhìn đã thấy ghế đẩu đặt ở cửa, trên đó có đặt bộ quần áo.
Là Mộ Tấn Dương vừa đặt ở đây.
Diệp Du Nhiên ngước mắt nhìn căn phòng hỗn loạn, vẫn là mặc bộ Mộ Tấn Dương cầm tới cho cô.
Cô tìm thấy hộ chiếu, cầm lên liền mở cửa xuống lầu. Trong đại sảnh, đám người Vân Tiên Tiên đã không còn ở đó nữa.
Ngược lại Nam Sơn vẫn còn ở đó, anh ta đang nói gì đó với người làm, nghe thấy tiếng bước chân vang lên sau lưng, quay đầu nhìn Diệp Du Nhiên, hơi gật đầu: “mợ chủ”
Diệp Du Nhiên không tự nhiên gật gật đầu, đi nhanh ra ngoài.
Anh mắt lại không kiềm được nhìn bốn phía, phát hiện Mộ. Tấn Dương không ở đây, cũng không biết là vui mừng hay thất vọng.
“Không được nhúc nhích!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!