Chương 946:
Lê Bách Lạc cũng nhìn ra được Diệp Du Nhiên đã quên bén đi chuyện này, thế nhưng cô ta lại rất thông minh làm bộ như không thấy.
Cô ta cười nói: “Vậy trước tiên tôi thông báo hành trình cho chị nghe một chút?”
Gần đây Diệp Du Nhiên đã bị trễ nãi rất nhiều thời gian, công việc bị lùi lại cũng không ít, nhưng người trợ lý này của cô cũng đã tận sức hoàn thành chức trách của mình. “Ừm, đọc đi” Diệp Du Nhiên khế gật đầu.
Lê Bách Lạc liền thông báo đại khái hành trình trong nửa tháng một lần, còn kỹ càng báo những công việc ngày mai.
Mà Diệp Du Nhiên cũng chỉ nghe loáng thoáng, trong đầu cô đang suy nghĩ một chuyện khác.
Muốn ra nước ngoài đi công tác thì phải dùng hộ chiếu, nhưng mà hộ chiếu của mình vẫn còn trong biệt thự vịnh Vân Thượng.
Cho nên cô chắc chắn phải quay về một chuyến nhỉ? “Tổng giám Diệp?”
Lúc nghe thấy âm thanh của Lê Bách Lạc, cô mới lấy lại
tinh thần: “Tôi biết rồi, cô đi làm việc của cô đi”
Diệp Du Nhiên do dự hai ngày, cuối cùng vẫn là quyết định trở về vịnh Vân Thượng để lấy hộ chiếu.
Nếu như Mộ Tấn Dương không có ở nhà thì sao nhỉ? Vậy thì cô có thể lấy hộ chiếu trực tiếp đi khỏi.
Cô cũng không biết tại sao chỉ là mình muốn về nhà một chuyến lại giống như tên trộm, sợ bị Mộ Tấn Dương phát hiện, có lẽ bởi vì mối quan hệ của cô và Mộ Tấn Dương đang trong giai đoạn căng thẳng, mà cô lại quay về trong lúc mấu chốt này...
Thôi kệ đi, nhất định phải lấy hộ chiếu, bởi vì công tác chắc chăn phải đi mà.
Mang một loại tâm lý không biết mình có may mắn hay không mà lái xe về biệt thự vịnh Vân Thượng.
Vết thương trên tay cô đã khép lại, để lại một vết sẹo màu hồng nhạt, bác sĩ nói qua một thời gian sau nó sẽ lặn đi. Chạy một đường quen thuộc, ô Diệp lái vào vịnh Vân Thượng.
Dừng lại trước cổng biệt thự, Diệp Du Nhiên có một loại cảm giác như trải qua mấy đời rồi.
Cô hạ cửa sổ xe xuống nhìn ở bên ngoài một chút, nhìn thấy cổng đang đóng chặt, mi tâm hơi nhíu lại. Thật sự không có ở nhà à?
Tâm trạng không thể nói được vẫn có chút mất mát, cô mở cửa bước xuống xe.
Cổng không khóa.
Cô trực tiếp đẩy cổng bước vào.
Nhưng mà mới đi vào không bao xa, cô chỉ nghe thấy trong biệt thự vang lên tiếng ồn ào, là âm thanh của âm nhạc, còn có âm thanh nói chuyện của rất nhiều người... Biệt thự cách âm rất tốt mà cô mới vừa bước vào liền nghe thấy, cũng có thể đoán được âm thanh này lớn tới cỡ nào.