Chương 920:
“Anh xin lỗi, anh...” Mộ Tấn Dương thấy cô cau mày, định vươn tay ra chạm vào cô nhưng lại sợ bản thân sẽ làm cô đau. Một người đàn ông cao to như anh đang ngồi xổm trước mặt cô, vẻ mặt tuy bình thản nhưng trong lòng lại cuống quýt không thôi.
Diệp Du Nhiên không nỡ nhìn thấy bộ dạng này của anh, khẽ cụp mắt xuống: “Anh đừng ngồi xổm như vậy nữa, ngồi lên ghế đây này' “Được”
Mộ Tấn Dương đứng dậy rồi ngồi ở phía đối diện.
Không khí xung quanh bỗng nhiên im ắng.
Cả hai người liền không nói tiếng nào.
Diệp Du Nhiên mím môi, nói: “Em muốn chuyển đến nhà cũ ở tạm một thời gian”
Mộ Tấn Dương nghe thấy vậy liền lập tức ngẩng đầu, ánh mắt tối sầm lại như bầu trời nổi cơn giông bão: “Không được!"
Du Nhiên hít một hơi sâu: “Anh nghe em nói hết đã” Diệp Tử Anh thấy sắc mặt Mộ Tấn Dương hòa hoãn hơn mới tiếp tục nói: “Giờ em nhìn thấy anh liền không kiềm chế được mà nghĩ về hình ảnh của Lâm Mộc Tây. Anh đừng nói với em là kết quả giám định của Mạc Tây Du có vấn đề. Anh với anh ta quen nhau đã lâu, đạo đức nghề nghiệp với anh ta quan trọng như thế nào chắc anh cũng biết rõ. Anh ấy cẩn thận nghiêm túc như vậy chắc chắn không thể làm giả kết quả được, cho nên, em muốn chúng ta tạm xa nhau một thời, cũng coi như là cho anh thời gian để tìm hiểu việc này là như thế nào”
Những lời Diệp Du Nhiên anh đều hiểu cả, nhưng không thời nào anh chịu rời xa cô.
Mộ Tấn Dương kiên quyết: “Anh sẽ điều tra rõ ngọn ngành mọi việc, nhưng anh không đồng ý việc hai chúng ta tách ra”
“Chỉ là tạm xa nhau một thời gian” Cô vẫn chưa chuẩn bị tinh thần tiếp nhận việc Mộ Tấn Dương có con cùng với người phụ nữ khác.
Cho dù Mộ Tấn Dương có thể vì cô mà bỏ mặc không quan tâm đến Lâm Mộc Tây nhưng lương tâm cô lại không cho phép điều đó.
Đứa bé vô tội, mà bậc làm cha làm mẹ đều phải có trách nhiệm.
Huống hồ Mộ Tấn Dương vốn rất thích trẻ con...
“Cho dù là tạm thời cũng không được” Sắc mặt Mộ Tấn Dương lạnh lẽo, hoàn toàn bày ra dáng vẻ từ chối thương lượng chuyện này.
Diệp Du Nhiên biết rõ tính cách của anh, nhưng cô cũng có chút giận dữ.
“Mộ Tấn Dương, giờ không phải là lúc để anh giận dỗi! Nếu chúng ta tiếp tục ở một chỗ như thế này, rồi vờ như không biết đến sự tồn tại của Lâm Mộc Tây là có thể yên ổn sống qua ngày được hay sao? Không thể như vậy được!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!