Chương 911:
“Anh trai cô rất quan tâm cô nhỉ, vậy anh ta đâu? Không có ở nhà sao?” Diệp Du Nhiên giả vờ nhìn ngó xung quanh.
Sắc mặt Lâm Tố Nghi loé qua một tia mất mát: “Tôi đã mấy năm chưa được gặp anh trai rồi.
Đáy lòng Diệp Du Nhiên kinh ngạc, ngay cả Lâm Tố Nghi mà cũng mấy năm rồi chưa được gặp Lâm hào kiệt sao? Ngữ khí của Diệp Du Nhiên mang theo vài phần hiếu kỳ: “Anh ta rất bận sao? Làm công việc gì thế?”
“Không biết nữa, anh trai không muốn tôi lo lắng mấy chuyện đó, nên chưa từng nói cho tôi nghe về công việc của anh ấy, nhưng anh ấy là một người rất lương thiện, nhất định sẽ không làm chuyện xấu đâu”
Lâm Tố Nghi cười lên, dường như là rất tín nhiệm Lâm hào kiệt.
Nhưng Diệp Du Nhiên lại không cảm thấy như vậy.
Lâm Tố Nghi là một cô gái rất đơn thuần, tuy từ nhỏ đã bị bệnh tim, còn làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, nhưng cô ta rất lạc quan, lý do của sự lạc quan này ngoại trừ có được cuộc sống vô ưu ra, Diệp Du Nhiên còn cảm thấy, nó còn có liên quan đến sự quan tâm và yêu thương của Lâm hào kiệt nữa.
Dù sao đi nữa, một cuộc sống đầy đủ chỉ có thể làm thoả mãn nhu cầu vật chất của một con người thôi, còn điều duy nhất có thể tưới nước cho thế giới tinh thần của một người chính là tình yêu.
Một người anh trai yêu thương em gái như vậy, sao lại đến mấy năm không xuất hiện chứ?
Trừ phi là anh ta không thể xuất hiện.
Diệp Du Nhiên thu lại những suy tư dưới đáy mắt mình: “Tình cảm của cô với anh trai thật là tốt”
Lâm Tố Nghi chỉ nở một nụ cười xán lạn.
Diệp Du Nhiên nói chuyện với Lâm Tố Nghỉ vài câu rồi đi ra ngoài sân, nhìn thấy Lâm Mộc Tây và Thịt Bò đang chơi với nhau.
Thịt Bò ngồi xổm ở dưới đất, Lâm Mộc Tây thì đứng trước mặt nó, đưa tay kéo lấy tay của nó.
Diệp Du Nhiên cảm thấy bức tranh này rất đáng yêu nên đã lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Lúc cô chụp, Lâm Mộc Tây vừa lúc quay mặt qua, khiến cho Diệp Du Nhiên chụp được chính diện của bé.
Lâm Mộc Tây rất nhanh lại quay đầu, tiếp tục chơi với Thịt Bò.
Diệp Du Nhiên càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, sau đó cô đã up ảnh này lên mạng xã hội.
Rất nhanh đã có vài bình luận.
Cái đầu tiên là của An Hạ.
An tiểu thư có chút đáng yêu: Đậu xanh! Boss Mộ có con riêng à?
Tiếp đó là phản hồi của Bùi Chính Thành.
Bạch tiên sinh vô địch nhất trong vũ trụ: Phiên bản nhỏ của Mộ Tấn Dương a! Mà nhân tiện, đồng chí lầu trên, đang trong thời gian làm việc mà cô lướt bảng tin à? Trong vòng năm mươi giây mau vào đây nhận lỗi, nếu không tiền thưởng tháng này sẽ bị trừ hết!
Diệp Du Nhiên không thể nhịn được cười khi đọc lời phản hồi của họ.
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi trên người của Lâm Mộc Tây.
Lâm Mộc Tây có thật là giống với Mộ Tấn Dương không? Cô nhìn chăm chăm vào Lâm Mộc Tây, nhìn tỉ mỉ một chút, cô mới phát hiện, kỳ thực đúng là có chút giống. Thấy Diệp Du Nhiên cứ mãi nhìn chằm chằm vào mình, Lâm Mộc Tây liền sải bước ngắn ngũn đi tới: “Dì Diệp!” Thịt Bò vẫy vẫy đuôi đi theo phía sau của Lâm Mộc Tây, bộ dạng trông rất hoà thuận.
Diệp Du Nhiên đột nhiên cảm thấy có chút chua xót.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!