Chương 908:
“Bởi vì sức khoẻ tôi không tốt, phải hay khám bệnh nên từ nhỏ đã sống ở nước ngoài rồi, khó lắm mới đợi được đến khi sức khoẻ đỡ hơn mới về nước được...”
“Là vậy sao”
“Cô sống với một đứa trẻ như vậy, người nhà có yên tâm không?”
Gương mặt Lâm Tố Nghi chợt loé qua một tia tiu nghỉu: “Anh trai tôi quá bận rộn a, một năm tôi cũng chả gặp được anh ấy mấy lần nữa, anh ấy cũng không có thời gian quản tôi, tôi một mình cũng quen rồi, ở nhà có người làm cũng có vệ sĩ...
Diệp Du Nhiên tìm kiếm cả một lúc, cũng chỉ tìm được một khối Rubik mà thôi.
Sau khi cô đưa khối Rubik cho Lâm Mộc Tây thì bé đã ngay ngắn ngồi ở đó chơi...
Thằng nhóc này, chơi cũng quá chuyên chú rồi a?
Diệp Du Nhiên gọi tên bé: “Mộc Tây?”
Lâm Mộc Tây không để ý đến cô.
Diệp Du Nhiên lại hỏi: “Ba con tên là gì?”
“Lâm Hào...”
Bởi vì chữ cuối cùng bé nói quá nhanh nên Diệp Du Nhiên còn chưa kịp nghe rõ.
Cô lại hỏi một lần nữa, nhưng Lâm Mộc Tây đã không để ý đến cô nữa rồi.
Thế là cô chỉ đành ngồi bên cạnh nhìn Lâm Mộc Tây không ngừng chơi Rubik. Diệp Du Nhiên nhìn mãi cũng không thấy chán. Cô còn cảm thấy Lâm Mộc Tây rất thông minh nữa.
Lúc ăn cơm, Lâm Mộc Tây vô cùng ngoan.
Trong nhà không có ghế cho con nít, nên Diệp Du Nhiên chỉ có thể lấy một chiếc ghế chân cao cho bé.
Lúc Lâm Mộc Tây ăn cơm cũng giống như là lúc chơi Rubik vậy, ngồi vô cùng ngay ngắn nghiêm chỉnh cầm lấy chiếc muỗng múc từng muỗng nhỏ vào trong miệng mình.
Diệp Du Nhiên cảm thấy, cô chỉ cần nhìn Lâm Mộc Tây ăn thôi cũng cảm thấy no rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!