Chương 843:
Mộ Tấn Dương nhìn chằm chằm cửa phòng làm việc vài giây, sau đó đẩy cửa đi vào.
Diệp Du Nhiên thấy anh đi vào, vội bỏ trà sữa trong tay xuống, đứng dậy nhoẻn miệng cười: “Anh hết bận rồi à?” “Em tới làm gì?”
Mộ Tấn Dương hai tay đút trong túi quần, ánh mắt nặng nề nhìn cô.
“Em đến tìm anh..” Vốn dĩ là lời nói đương nhiên, nhưng khi thấy ánh mắt đó của Mộ Tấn Dương, Diệp Du Nhiên cảm thấy mất tự tin.
“Có việc sao?”
Mộ Tấn Dương nói xong liếc nhìn cô một cái sau đó đi tới phía sau bàn làm việc.
Diệp Du Nhiên cũng đi từng bước theo sát sau lưng anh: “Mấy ngày nay anh đã không về nhà rồi, em đến xem anh thế nào?”
Mộ Tấn Dương ngồi xuống ghế, tiện tay lật một bản hồ sơ ra xem.
Anh cũng không ngẩng đầu lên nói: “Bây giờ đã thấy, em có thể đi được chưa?”
Diệp Du Nhiên hỏi anh: “Hôm nay anh có về nhà không?” “Không biết” Mộ Tấn Dương nói xong, lại bổ sung một câu: “Có thể không về được, không cần đợi anh”
“Ừm”
Diệp Du Nhiên cẩn thận quan sát Mộ Tấn Dương, ba bốn ngày không gặp cô phát hiện khí sắc của anh rất tệ.
“Có phải anh hút thuốc không?”
Mộ Tấn Dương nghe vậy thì dừng tay lại, đột nhiên ném hồ sơ đi, lớn giọng nói: “Em phiền quái”
“Em.." Diệp Du Nhiên sửng sốt.
Mộ Tấn Dương chưa từng lớn tiếng với cô như vậy.
Ánh mắt Mộ Tấn Dương hơi lóe lên, giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng chỉ thốt ra được hai từ: “Về đi”
Diệp Du Nhiên mím môi, nhẫn nhịn sự chua xót dưới đáy lòng, ổn định giọng nói: “Em nói xong sẽ trở về. Em chỉ là muốn nói cho anh biết, ba của em cả đời luôn là người hiền lành chính trực, cho dù chết rồi thì cũng phải trong sạch. Bây giờ chân tướng đã rõ ràng, ông ấy ở trên trời cũng có thể an tâm, như vậy là đủ rồi, người sống mới là quan trọng nhất”
Nếu Huỳnh Thư Triết thật lòng sám hối, cô cũng thật lòng không muốn để cho Huỳnh Thư Triết một mạng đền một mạng.
Diệp Chí chết rồi, Mộ Lê cũng chết rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!